Chương 1306:
Hôm nay Mã Siêu rất đẹp trai, lần đầu tiên Dương Thanh thấy anh ta mặc vest.
Anh ta cầm một bó hoa tươi thật lớn, trên mặt nở nụ cười hạnh phúc.
“Kính thưa khách quý, chú rể đã đi tới trước mặt chúng ta. Hôm nay cậu ấy mang theo bó hoa tình yêu là biểu tượng của hạnh phúc mỹ mãn do cậu ấy tự làm tặng cho người con gái cậu ấy yêu nhất đời này”.
“Được rồi, chúng ta hãy nhiệt liệt chào mừng cô dâu xinh đẹp nhất của ngày hôm nay tiến vào lễ đường!”
MC vừa dứt lời, tiếng hoan hô như sấm dậy.
Cánh cửa ở một đầu thảm đỏ từ từ được mở ra, Ngải Lâm xuất hiện trước mắt mọi người.
Giây phút trông thấy cô ấy, mọi người đồng loạt vỗ tay chào mừng.
Ngải Lâm vốn là một cô gái xinh đẹp, hôm nay cô ấy lại càng đẹp hơn.
Lúc này, cô ấy đang khoác tay bố mình là Ngải Minh Húc, chậm rãi cất bước đi tới.
“Chồng ơi, lãng mạn quá đi mất!”
Tần Thanh Tâm hâm mộ nói.
Mặc dù cô đã kết hôn với Dương Thanh, còn sinh một đứa con gái nhưng lúc đầu cô không hề có tình cảm với anh, tất cả đều là bất đắc dĩ.
Thậm chí đến cả đám cưới cũng chỉ tổ chức tùy tiện theo hình thức, không hề lãng mạn như thế này.
Sau đó Dương Thanh cầu hôn ở khách sạn Vườn Sao của Giang Hải, kết quả lại bị Tần Thanh Tâm từ chối.
Quan hệ giữa hai người ngày càng tốt đẹp, thế nhưng chưa từng có đám cưới lãng mạn như vậy.
Dương Thanh bỗng thấy tự trách, nắm chặt tay vợ mình: “Hôm nay anh sẽ đặt vé máy bay, chúng ta chụp lại một bộ ảnh cưới, sau đó anh sẽ tổ chức bù cho em một đám cưới khác”.
Nghe thấy thế, Tần Thanh Tâm mỉm cười lắc đầu, cũng nắm chặt tay anh: “Được ở bên anh là em đã hạnh phúc lắm rồi”.
Tuy đã bị cô từ chối nhưng Dương Thanh vẫn nhớ kĩ chuyện này.
Trong lúc hai người đang ân ái, đám cưới cũng bước vào bước quan trọng nhất.
“Xin hỏi chú rể có đồng ý làm chồng của cô Ngải Lâm, dù sau này khỏe mạnh hay ốm đau, giàu có hay nghèo khó đều ở bên cạnh cô ấy suốt đời không?”
Một giọng nói lạnh lùng bỗng nhiên vang lên.
“Uỳnh!”
Tiếng động thật lớn vang lên. Một chiếc quan tài đỏ chói được dỡ xuống khỏi xe tải.
Giờ phút này, tất cả mọi người đều khiếp sợ nhìn vị khách không mời mà đến này.
Mọi người lập tức đổ dồn ánh mắt vào người đang nói chuyện.
Dương Thanh cũng nhìn sang, thấy kẻ cầm đầu là một người trung niên. Chính ông ta là người nói tặng quan tài.
Anh còn từng gặp ông ta, chính là chú hai của Quan Duyệt, cũng là bố của Quan Hân, Quan Hồng Vĩ.
Hôm qua Quan Hồng Vĩ còn tới bệnh viện định mắng chửi Quan Duyệt. Nếu không nhờ Quan Duyệt cầu xin, Dương Thanh đã ra tay với ông ta rồi.
Nhưng Tiền Bưu đã xuất hiện tát Quan Hồng Vĩ vài phát.
Dương Thanh chỉ nhìn ông ta một cái rồi nhìn sang bóng người quen thuộc sau lưng ông ta.
Chính Quan Hân từng suýt bị Dương Thanh giết chết.
Lúc trước Quan Duyệt từng nói Quan Hân được Quan Vương phái tới phụ trách Yến Đô.
Nhưng giờ đây, bố cô ta lại chạy tới, rõ ràng hiện giờ Quan Hồng Vĩ mới là người phụ trách của nhà họ Quan ở Yến Đô.
“Vương tộc họ Quan? Yến Đô có gia tộc nào như vậy à?”
“Ngu ngốc, làm sao Yến Đô có thể có Vương tộc? Cả Chiêu Châu này chỉ có năm Vương tộc thôi, nhà họ Quan chính là một trong số đó”.
“Trời ạ, người của Vương tộc họ Quan cũng tới rồi. Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”