Chương 2361:
Bây giờ cứ thế ngã xuống.
Trong những người này còn có rất nhiều người đã đi theo lão ta từ lúc còn trẻ, là anh em xông pha đến tận bây giờ.
“Giết giết giết!”
Thượng Quan Nhu xuyên qua đám người, vốn dĩ cô ta chỉ mới ở cảnh giới Thần Cảnh trung kỳ nhưng lúc này có thể bộc phát sức chiến đấu của Thần Cảnh hậu kỳ, chém giết liều mạng.
Trong nháy mắt, một cao thủ Thần Cảnh hậu kỳ của nhà họ Lý chết trong tay cô ta.
Lý Trọng cũng chú ý đến Thượng Quan Nhu, sắc mặt cực kỳ âm u. Thượng Quan Nhu mới ba mươi tuổi, trẻ như vậy mà đã đạt đến cảnh giới Thần Cảnh trung kỳ, đáng sợ nhất là cô ta có thể bộc phát ra sức chiến đấu của Thần Cảnh hậu kỳ.
Dù có là cao thủ mới bước vào Thần Cảnh đỉnh phong thì sợ rằng cũng chưa chắc là đối thủ của cô ta.
“Giết cô gái kia!”
Lý Trọng chợt ra lệnh.
Đúng lúc này, Lý Giang Hùng đấm bay một cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong của Hoàng tộc họ Thượng Quan, trong nháy mắt sát khí khoá chặt Thượng Quan Nhu.
“Bảo vệ Nhu Nhu!”
Thượng Quan Hoàng biến sắc, giận dữ hét lên: “Nhanh lên nhanh lên, bảo vệ Nhu Nhu!”
Thượng Quan Nhu là thiên tài võ thuật trăm năm hiếm thấy của Hoàng tộc Thượng Quan, nếu bây giờ cô ta chết, với Hoàng tộc mà nói, đây mới là thiệt hại khổng lồ.
Nhất thời, bốn cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong cùng tiến lên bảo vệ trước mặt Thượng Quan Nhu.
Thương Quan Nhu cũng ý thức được nguy hiểm sắp ập đến, cô ta cắn chặt răng, mặt dữ tợn nói: “Chỉ cần tôi không chết thì sẽ diệt hết nhà họ Lýt “Cô sẽ không có cơ hội!”
Giọng Lý Giang Hùng chợt vang lên bên tai Thượng Quan Nhu.
Bốn gã cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong của Hoàng tộc họ Thượng Quan chưa kịp lấy lại tinh thần thì Lý Giang Hùng đã xuyên qua bọn họ, đi tới trước mặt Thượng Quan Nhu.
Thượng Quan Nhu biến sắc nhưng ánh mắt lại không hề sợ hãi, ngược lại còn đằng đằng sát khí, hét lên giận dữ: “Chết cho tôi!”
Cô ta hét lên, dồn tất cả sức lực trên người vào tay phải rồi chưởng về phía Lý Giang Hùng.
“Không biết tự lượng sức mình!”
Lý Giang Hùng cười lạnh, ngay sau đó khí thể võ thuật bán bộ Siêu Phàm bùng nổ trong cơ thể ông ta, chém thảng lên đầu Thượng Quan Nhu.
“Nhu Nhu!”
Mắt Thượng Quan Hoàng như muốn nứt ra, rống lên: ‘Đừng mà! Đừng mài”
“Nhu Nhu!”
Lúc này, bố của Thượng Quan Nhu là Thượng Quan Tử Khiêm cũng rống lên giận dữ, chém giết điên cuồng muốn xông lên cứu con gái.
Nhưng ông ta bị cao thủ của nhà họ Lý bao vây, hoàn toàn không thể thoát khỏi cuộc chiến.
Mắt thấy chưởng của Lý Giang Hùng càng ngày càng gần đầu mình, Thượng Quan Nhu tuyệt vọng. Cô ta biết không ai cứu mình nổi, tuyệt vọng nhắm mắt lại.
‘AmP Trong khoảnh khắc nghìn cân treo sợi tóc, một người bay đến chặn trước mặt Thượng Quan Nhu, giơ tay lên đấm một cú.
Trong ánh mắt khiếp sợ của mọi người, người Lý Giang Hùng mạnh gân bằng Siêu Phàm Nhất Cảnh như bị sao băng đập trúng, hộc máu bay thẳng ra ngoài.