Mục lục
Bất bại chiến thần - Dương Thanh (Truyện full tác giả: Tần Tích)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1598:

 

Đổng Chiêm Cương lạnh lùng lên tiếng, vẻ mặt giận dữ.

 

Ông ta vừa mới đột phá Vương Cảnh đỉnh phong, nhưng lão già đứng sau lưng Bạch Khánh lại khiến ông ta cảm nhận được áp lực rất lớn.

 

Rõ ràng, thực lực của lão ta cũng là Vương Cảnh đỉnh phong.

 

Bản thân Bạch Khánh cũng là cao thủ Vương Cảnh hậu kỳ, dù là con trai thứ hai nhưng lại có nhiều quyền lợi nhất trong số các con trai của Bạch Vương.

 

Nghe nói Bạch Vương rất xem trọng Bạch Khánh, có ý định đợi chuyện ở Yến Đô kết thúc sẽ chọn ông ta làm người thừa kế.

 

Lão già sau lưng Bạch Khánh kia là cao thủ hàng đầu của Vương tộc họ Bạch, được Bạch Vương phái tới bảo vệ Bạch Khánh.

 

Mặc dù ông ta là chỉ huy chiến vực Yến Đô, cũng có thực lực Vương Cảnh đỉnh phong nhưng địa vị vẫn thấp hơn một nửa so với người thừa kế của Vương tộc họ Bạch.

 

Với tình thế hiện giờ, e là ông ta khó mà bảo vệ được Tần Thanh Tâm.

 

“Hừ!”

 

Bạch Khánh cười lạnh, lại nhìn sang Bạch Tuấn Hào: “Một ả đàn bà góa chồng mà cháu cũng thích à?”

 

Dường như Bạch Tuấn Hào rất sợ Bạch Khánh, cúi đầu đáp: “Cháu chỉ muốn chơi đùa một chút thôi”.

 

“Dù có chơi đùa cũng không được. Cháu là dòng dõi của Vương tộc họ Bạch, muốn loại phụ nữ nào mà chẳng được? Một ả đàn bà đã bị chơi nát cũng thích được hả?”

 

Bạch Khánh lạnh giọng quát tháo.

 

Bạch Tuấn Hào cuống quýt nói: “Xin lỗi chú hai, cháu biết sai rồi”.

 

Cuộc nói chuyện của hai chú cháu khiến Tần Thanh Tâm nổi giận: “Nhị vương tử, dù sao ông cũng là dòng dõi của Vương tộc họ Bạch, sao có thể nói ra những lời thô tục như vậy?”

 

“Tôi tự hỏi tôi chưa từng đắc tội ông, sao ông lại sỉ nhục tôi?”

 

Tần Thanh Tâm không chỉ tức giận mà còn thấy ấm ức.

 

“Chẳng lẽ tôi nói sai gì sao?”

 

Bạch Khánh khinh miệt nhìn Tần Thanh Tâm: “Trong mắt tôi, cô chính là một món hàng nát, không có cửa gả vào Vương tộc họ Bạch đâu!”

 

“Ông…”

 

Tần Thanh Tâm giận dữ toàn thân run lên, không nói nên lời.

 

“Bạch Khánh, ông là Vương tử của Vương tộc họ Bạch lại làm khó một cô gái yếu đuối, không sợ chuyện này truyền ra ngoài sẽ bị người ta chê cười sao?”

 

Đổng Chiêm Cương lạnh lùng hỏi.

 

Lời nói của Bạch Khánh đã chọc giận ông ta. Nếu không vì lo lắng cho Tần Thanh Tâm, ông ta đã ra tay từ lâu rồi.

 

Người khác cứ nghĩ Dương Thanh đã chết, nhưng ông ta biết rõ anh còn sống khỏe mạnh.

 

Trước mặt Bạch Khánh, có lẽ ông ta chẳng là gì, nhưng với Dương Thanh, toàn bộ Vương thành họ Bạch cũng không đáng nhắc tới.

 

Chỉ cần Dương Thanh muốn là có thể tiện tay hủy diệt cả một Vương tộc.

 

Bach Khánh lạnh giọng nói: “Chỉ là một chỉ huy chiến vực Yến Đô, trước mặt tôi còn không bằng cái rắm!”

 

Nói xong, ông ta lại nhìn Tần Thanh Tâm: “Vì cô mà cháu tôi phải chịu ấm ức. Hôm nay tôi nhất định phải đòi lại công bằng”.

 

“Rõ ràng cháu ông quấy rối tôi trước, tại sao tôi lại phải cho ông công bằng?”

 

Tần Thanh Tâm không nhịn được tức giận chất vấn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK