Chương 674:
Ông lão mặc sườn xám nam cười hờ hững: “Người trẻ tuổi dẫn đầu kia chính là dòng bên của nhà họ Tào, tên là Tào Huy. Cách đây mấy hôm cậu ta vừa được điều tới đây cuộc thi tranh giải quán quân hàng năm của club Hoàng Kim”.
Trong mắt Vũ Văn Bân ngập tràn sợ hãi, không ngờ nhanh như vậy đã gặp phải người nhà họ Tào rồi.
Nhưng lúc sau khi hết sợ chính là cảm giác mừng như điên.
Bởi vì rõ ràng Dương Thanh và Tào Huy đang đối chọi nhau, theo hiểu biết của anh ta về Dương Thanh, chắc chắn Dương Thanh sẽ không chịu thua.
Tào Huy là con cháu của nhà họ Tào, tuy chỉ là dòng bên nhưng cũng mang dòng máu của Vương tộc, càng không đời nào thỏa hiệp.
Nếu vậy giữa hai người chắc chắn sẽ có một kẻ bị thương.
“Ông Đường, tôi hiểu rồi, chả trách ông nói Dương Thanh không giết tôi được. Club Hoàng Kim là sản nghiệp của nhà họ Tào. Dù Dương Thanh có mọc cánh cũng khó thoát khỏi nơi này”, Vũ Văn Bân cười nói.
Ông lão mặc sườn xám nói: “Tôi thừa nhận thực lực của Dương Thanh rất mạnh, thiên phú võ thuật cũng cực cao, nhưng nếu đấu với Vương tộc, cậu ta chỉ còn đường chết”.
“Cậu có để ý hai ông lão đứng sau lưng Tào Huy không? Bọn họ là cao thủ hàng đầu của nhà họ Tào. Thực lực mạnh hơn tôi, dù Dương Thanh rất mạnh nhưng cũng không phải là đối thủ của bọn họ”.
Ánh mắt Vũ Văn Bân sáng rực, trong mắt ngập tràn chờ mong: “Tao rất muốn nhìn thử xem lần này mày sẽ hóa nguy thành an bằng cách nào?”
Lúc này trong mắt Dương Thanh lóe lên sát khí đáng sợ, híp mắt nhìn Tào Huy.
“Nếu tôi không muốn dự thi thì sao?”, Dương Thanh hỏi.
“Ha ha, mày cho rằng lúc này mày còn lựa chọn khác sao?”, Tào Huy cười nói.
Dương Thanh liếc nhìn hai ông lão đứng sau lưng Tào Huy, gật đầu: “Đương nhiên là có!”
“Mày nói thử xem, nếu tao bắt mày làm con tin, dù người của mày mạnh hơn thì có thể làm gì tao?”, Dương Thanh bỗng hỏi.
Tào Huy nghe Dương Thanh nói xong chẳng những không giận mà còn cười: “Thằng nhóc, phải công nhận mày rất can đảm…”
Nhưng anh ta chưa nói xong, cổ họng đã bị bóp nghẹt không nói nên lời.
“Thằng nhóc, thả cậu Huy ra!”
Dù sao hai cao thủ sau lưng Tào Huy cũng không ngờ Dương Thanh lại xuất hiện trước mặt Tào Huy, bóp cổ họng anh ta, nhất thời cả hai đều giận dữ không thôi.
Tào Huy bị Dương Thanh một tay bóp cổ nhấc lên khiến mọi người đều sợ ngây người.
Bởi vì những người Tào Huy dẫn tới đều mặc đồng phục của club Hoàng Kim, cũng có nghĩa Tào Huy chắc chắn là một trong những kẻ nắm quyền quản lý club này.
Mặc dù rất ít người biết được thân phận của Tào Huy nhưng chỗ dựa của club Hoàng Kim quá lớn, đến cả tám gia tộc đứng đầu Yến Đô cũng không dám làm gì.
Vậy mà giờ đây, người của club Hoàng Kim lại bị Dương Thanh bóp cổ nhấc lên ngay trước mặt mọi người.
Vũ Văn Bân và lão già mặc sườn xám nam đứng cách đó không xa đang chờ xem kịch hay không khỏi kinh hãi.
“Sao lại có thể như vậy?”, Vũ Văn Bân trợn tròn mắt.
Trong mắt lão già mặc sườn xám nam cũng tràn đầy kinh ngạc. Lão ta biết rõ thân phận của Tào Huy.
Quan trọng là thực lực của hai lão già mặc sườn xám nam bảo vệ Tào Huy kia không hề thua kém lão ta.
Thế mà Dương Thanh vẫn có thể dễ dàng uy hiếp tính mạng của Tào Huy.
“Ranh con, mau thả cậu Huy ra, nếu không cậu nhất định sẽ hối hận!”
Một trong hai lão già mặc sườn xám nam lạnh lùng lên tiếng.
Ánh mắt Dương Thanh lóe lên, bỗng dồn sức vào tay: “Ý của ông là, nếu tôi không thả, các ông sẽ không tha cho tôi hả?”
“Biết là tốt!”, lão già mặc sườn xám nam trầm giọng nói, ánh mắt lạnh lẽo.
Dương Thanh cong môi nở nụ cười châm chọc: “Vậy tôi giết anh ta thì hơn!”
Dứt lời, anh làm bộ như chuẩn bị giết Tào Huy.
“Dừng tay!”
Lão già mặc sườn xám nam bảo vệ Tào Huy lập tức gầm lên.
“Chúng tôi là người của nhà họ Tào, một trong các Vương tộc. Người đang bị cậu bắt giữ mang họ Tào!”
Lão già mặc sườn xám nam còn lại cũng lên tiếng: “Tốt nhất cậu hãy nghĩ cho kỹ xem có nên ra tay không”.