Mục lục
Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ - Diệp Phàm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Diệp Phàm nhìn người con gái này, ánh mắt không giấu được sự kinh ngạc.

Cô ta xinh đẹp tuyệt trần, khí chất tựa tiên nữ, làn da mịn màng và trắng như tuyết, đặc biệt là đôi mắt màu đen đẹp như ngọc thạch.

Thân hình của người con gái này càng vô cùng hấp dẫn, với bờ vai trắng nõn mịn màng cùng đôi đồi núi thanh tú đầy đặn gần như hoàn hảo.

Vòng eo thon gọn và duyên dáng, đôi chân thon dài và thẳng, mái tóc đen dài tung bay trong gió, vô cùng mị hoặc!

Thế nhưng, người con gái này lại tản ra một uy thế cao cao tại thượng, khiến người khác có cảm giác phục tùng đến khó hiểu, đặc biệt là khí chất lạnh lùng của đối phương như muốn nói không được đến gần!

Giờ phút này, đối phương trong mắt Diệp Phàm giống như một nữ hoàng kiêu ngạo, từng cử chỉ đều lộ ra vẻ uy quyền!

“Cô là ai?”

Tuy nhiên, Diệp Phàm nhanh chóng lấy lại tinh thần, nhìn chằm chằm vào người con gái này, cảnh giác hỏi.

Người con gái này không chỉ có khí chất phi thường mà sức mạnh của cô ta cũng sâu không lường được, ngay cả Diệp Phàm cũng không thể nhìn thấu, điều này không hề đơn giản!

“Bây giờ cậu đang ngủ trên giường của bổn hoàng, còn hỏi bổn hoàng là ai?” Người con gái nhàn nhạt đáp .

“Bổn hoàng? Chẳng lẽ cô là nữ hoàng?” Diệp Phàm kinh ngạc.

“Tôi chính là nữ hoàng của Băng Tuyết Thần Quốc!” Người con gái lạnh lùng nói.

“Băng Tuyết Thần Quốc?”

Ánh mắt Diệp Phàm khẽ lóe lên, âm thầm thắc mắc đây là thế lực gì?

Trên thế giới này còn có nước gọi là Băng Tuyết Thần Quốc à?

Và không phải hắn đã rơi xuống vực sâu của núi tuyết sao? Làm thế nào lại đến được Băng Tuyết Thần Quốc này?”

Đúng lúc Diệp Phàm đang suy nghĩ chuyện gì đã xảy ra, thì vị nữ hoàng này đã đi tới trước mặt Diệp Phàm, cúi đầu trịch thượng nhìn hắn, nói: “Từ nay trở đi, anh chính là phu quân của bổn hoàng!”

Hửm?

Nghe vậy Diệp Phàm liền sửng sốt, liếc nhìn đối phương: “Cô nói cái gì? Phu quân? Cô có ý gì?”

“Đúng vậy, nếu như ông trời đã đưa anh đến đây, thì từ nay anh chính là phu quân của bổn hoàng!” Cô ta lạnh lùng nhắc lại.

“Này, tôi còn không quen biết cô, sao tôi có thể làm phu quân của cô được?” Diệp Phàm nói thẳng.

“Anh không đồng ý?”

Diệp Phàm đáp: “Đúng vậy, tôi đã có vợ rồi!”

“Nếu không đồng ý, vậy thì phải chết!”

Người con gái này hét lên cực kỳ bá đạo, toàn thân tỏa ra một cỗ uy lực rất đáng sợ rồi trấn áp Diệp Phàm.

Trong nháy mắt, Diệp Phàm cảm thấy toàn thân như bị đông cứng!

Diệp Phàm nhướn mày nhìn đối phương: “Cô nhất định muốn tôi làm phu quân của cô?”

“Đúng vậy!” Người con gái lạnh lùng đáp.

Soạt!

Đột nhiên, Diệp Phàm vươn tay ra, nắm lấy bàn tay mịn màng của đối phương, kéo cô ta xuống giường, sau đó đè lên người, hai người dán chặt vào nhau, bốn mắt nhìn nhau!

“Anh đang làm gì vậy?”

Vẻ mặt của người con gái liền thay đổi rồi hét vào mặt Diệp Phàm.

“Cô không phải muốn tôi làm phu quân của cô sao?”

“Vậy còn chờ gì nữa? Trực tiếp động phòng luôn đi!” Diệp Phàm cười một tiếng, muốn cởi quần áo của đối phương!

“Vô sỉ!”

Sắc mặt cô ta càng lạnh lẽo, lập tức bộc phát một luồng khí băng đáng sợ, rồi đánh bay Diệp Phàm!

“Dám to gan khinh nhờn bổn hoàng, anh muốn chết sao?”

Người con gái đứng dậy hét vào mặt Diệp Phàm.

“Là cô muốn tôi làm phu quân của cô, không thể trách tôi được!”

“Được rồi, không đùa với cô nữa, tôi đi trước đây!” Diệp Phàm nói xong liền đi ra khỏi cung điện.


Nhưng vừa mở cửa lớn của cung điện, sắc mặt hắn liền thay đổi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK