Vân Thư nghe vậy nhíu mày, nói: “Công tử, Vô Song làm sao vậy?”
“Ta chỉ nhắc nhở ngươi như vậy, còn nghe hay không là chuyện của ngươi.” Diệp Phàm nói.
Rất nhanh ba người bọn họ tìm chỗ ngồi xuống.
Cách đó không xa, Yến Vô Song nhìn tỷ đệ Vân Thư, nói vài câu với thủ hạ, đối phương nhanh chóng rời khỏi nhà đấu giá.
“Xem ai đến kìa.”
Đột nhiên lối vào nhà đấu giá trở nên ồn ào.
Diệp Phàm cũng tò mò nhìn lại, sau đó biến sắc.
Lúc này ở lối vào, một nữ tử mặc váy dài màu đỏ, bộ dáng tinh xảo, cao quý đoan trang.
Nữ tử này cực kỳ xinh đẹp, cho người ta một loại cảm giác thần thánh cao quý, chỉ có thể đứng xa không thể chạm vào.
Hơn nửa nam tính ở đây đều bị nữ tử thu hút.
Nữ tử này chính là Thượng Quan Lưu Ly, tiểu thư của gia tộc Thượng Quan ở Đế Đô Long quốc.
Đây cũng là lý do Diệp Phàm biến sắc khi nhìn thấy đối phương, hắn không ngờ cô ta cũng ở đây, hơn nữa bây giờ đối phương đã trở thành một người tu hành cường đại.
“Là Thánh Nữ Thượng Quan Lưu Ly của Lưu Ly tông.”
“Không ngờ cô ấy cũng đến.”
Vân Thư lẩm bẩm.
“Cô biết cô ta?” Diệp Phàm hỏi, Vân Thư trả lời: “Tôi chỉ nghe qua về cô ấy, nghe nói không lâu trước đây cô ấy bị một trưởng lão Lưu Ly tông đi du lịch mang về tông môn, gia nhập Lưu Ly tông không lâu, Lưu Ly tông đã tuyên bố lập cô ấy làm Thánh Nữ.”
“Thánh Nữ đời trước được Lưu Ly tông lựa chọn đã ngàn năm trước, bởi vậy lần này Lưu Ly tông đột nhiên chọn cô ấy làm Thánh Nữ đã tạo ra chấn động cực mạnh ở tiểu thế giới.”
“Đúng rồi, Lưu Ly tông là một thế lực đỉnh cấp ở tiểu thế giới, mạnh hơn thế lực cấp 1 rất nhiều.”
Vân Thư giải thích.
Lúc này Thượng Quan Lưu Ly bước vào trong nhà đấu giá, không ít thiên kiêu tuấn kiệt bước lên chào hỏi nhưng Thượng Quan Lưu Ly đều làm lơ.
Đột nhiên Thượng Quan Lưu Ly dừng chân, nhìn về phía Diệp Phàm.
“Không ngờ anh ta lại đến đây.”
Thượng Quan Lưu Ly cũng vô cùng ngạc nhiên khi nhìn thấy Diệp Phàm.
Những người ở đây nhìn thấy Thượng Quan Lưu Ly nhìn chằm chằm Diệp Phàm, bọn họ đều nhìn về phía hắn, suy đoán thân phận của người này, vậy mà lại có thể thu hút sự chú ý của Thánh Nữ Lưu Ly tông?
“Công tử, cô ấy đang nhìn ngài sao?”
“Không lẽ hai người quen biết?”
Vân Thư hỏi.
Diệp Phàm không nói gì, cũng không nhìn Thượng Quan Lưu Ly nữa.
Thượng Quan Lưu Ly cũng thu lại ánh mắt, thị nữ bên cạnh cô ta nói: “Thánh Nữ, sao vậy?”
“Không có việc gì!”
“Vậy chúng ta đi lên tầng thôi.” Thị nữ nói.
“Không cần, ngồi đây đi.”
Thượng Quan Lưu Ly ngồi xuống vị trí gần Diệp Phàm, những người đi theo cô ta đều cảm thấy khó hiểu, nhưng cũng không dám hỏi nhiều.
10 phút sau, người chủ trì lên đài đấu giá, nói: “Chào buổi tối các vị, tôi là người chủ trì cuộc đấu giá lần này, thương hội Tử Dương đã chuẩn bị hội đấu giá lần này rất lâu, tuyệt đối sẽ không làm mọi người thất vọng, mọi người đã sẵn sàng chưa!”
Rất nhanh, món đồ đầu tiên được đưa lên, đây là một linh quả tam phẩm!
Nhìn thấy vật phẩm là một linh quả tam phẩm, những người ở đây đều vô cùng khiếp sợ.
Diệp Phàm nhìn thấy linh quả tam phẩm, ánh mắt lóe lên.
Hiển nhiên hắn rất muốn linh quả tam phẩm này, lúc trước hắn dùng linh quả, thực lực tăng mạnh, linh quả tam phẩm này còn mạnh hơn linh quả lần trước, sao hắn có thể bỏ lỡ?
“Các vị, giá khởi đầu của linh quả tam phẩm là mười linh quả trung phẩm.”
Người chủ trì nói.
Trong tiểu thế giới, tiền lưu hành là linh thạch, linh thạch chia thành bốn cấp gồm hạ phẩm, trung phẩm, thượng phẩm, cực phẩm.
Mười linh thạch trung phẩm tương đương 1 vạn linh thạch hạ phẩm, đây là một con số không nhỏ.
Nhưng dù vậy vẫn có không ít người ra giá.
Chỉ trong nháy mắt, linh quả tam phẩm đã lên đến 20 linh thạch trung phẩm.
“Những người này thật điên cuồng.”
Vân Tiêu cảm thán.
Kết quả cậu ta vừa dứt lời, đột nhiên Diệp Phàm ra giá 30 linh thạch trung phẩm.
“Công tử, 30 linh thạch trung phẩm không phải nhỏ.”
Vân Thư nhắc nhở Diệp Phàm.
“Không sao!” Diệp Phàm không thèm để ý.
Tiếp theo lại có mấy người tiếp tục tăng giá, nhưng Diệp Phàm đều đuổi sát nút, cuối cùng linh quả tam phẩm này về tay Diệp Phàm với giá 50 linh thạch trung phẩm.
Sau đó một đống tài nguyên tu hành trân quý được đem ra, nhưng chưa lọt vào mắt Diệp Phàm.
“Các vị, vật phẩm tiếp theo không đơn giản, mọi người cần phải nhìn kỹ.”
Người chủ trì trên đài lên tiếng, ông ta kéo chiếc khăn đỏ che đậy xuống, lộ ra gương mặt thật của vật phẩm.
Mọi người ở hiện trường đều nhìn chằm chằm vật phẩm kia.
Diệp Phàm nhìn thấy vật phẩm này, nhíu mày, ánh mắt lóe lên.