“Đại trưởng lão, nể mặt đều là huyết mạch nhà họ Mặc, tôi có thể cho ông một cơ hội, chỉ cần ông...
“Ta không cần ngươi cho cơ hội!”
“Hôm nay hoặc ta chết hoặc ngươi chết!”
Mặc Trường Hải giận dữ hét lên, tấn công đối phương.
Ầm ầm ầm!
Mặc Uyên và Mặc Trường Hải lao vào chiến đấu.
“Lên!”
Bốn trưởng lão nhà Công Thâu hét lên.
Bọn họ lao về phía người nhà họ Mặc.
Ầm ầm ầm!
Diệp Phàm di chuyển tung ra một quyền, đánh bay bốn vị trưởng lão sống trăm tuổi này lui về sau.
“Ngươi... Ngươi là ai? Sao lại mạnh như vậy?”
Bốn trưởng lão nhà Công Thâu khiếp sợ nói.
“Dẫn theo người nhà Công Thâu cút đi!”
Diệp Phàm lạnh nhạt nói.
Quan hệ giữa Quy Cốc và nhà họ Mặc không tệ, bây giờ nhà họ Mặc gặp nạn, Diệp Phàm cũng nên ra tay giúp đỡ!
“Người trẻ tuổi, miệng lưỡi rất cứng!”
Lúc này một âm thanh khàn khàn vang lên phía sau đội ngũ nhà Công Thâu.
Cao thủ nhà Công Thâu nhường đường, một người đàn ông trung niên mặc áo dài xám đi đến.
“Gia chủ!”
Bốn trưởng lão cung kính nói.
Người này chính là gia chủ nhà Công Thâu, Công Thâu Dã!
“Chắc ngươi cũng biết hậu quả khi đối địch với nhà Công Thâu!”
Công Thâu Dã uy nghiêm nói.
“Hậu quả gì?”
Diệp Phàm ôm tay, nói.
“Chết!”
Công Thâu Dã lạnh lùng nói.
“Công Thâu Dã, lâu rồi không gặp, lá gan của người to hơn
nhiều rồi, dám đụng đến thiếu chủ Quy Cốc!”
Đúng lúc này, âm thanh của trưởng lão Hắc Hổ vang lên.
Trưởng lão Hắc Hổ, trưởng lão Huyền Minh, trưởng lão Huyền Cơ dẫn theo đệ tử Quy Cốc xuất hiện.
“Quy Cốc!”
Công Thâu Dã nhìn đám người trưởng lão Hắc Hổ, nhíu mày.
“Công Thâu Dã, nếu ngươi dám động đến thiếu chủ, tin hay không ta san bằng nhà Công Thâu các người?”
Trưởng lão Hắc Hổ bá đạo nói.
“Thiếu chủ Quy Cốc?"
Công Thâu Dã nhìn về phía Diệp Phàm: “Ngươi là thiếu chủ Quy Cốc?”
“Sao hả? Không giống?”
Diệp Phàm lạnh lùng nói.
Sắc mặt của Công Thâu Dã không ngừng thay đổi.
“Thì ra ngươi là kẻ chém giết tộc trưởng của bốn gia tộc lánh đời, thảo nào mạnh như vậy!”
“Nhà Công Thâu đã mạo phạm, xin thứ lỗi!”
"Lui!"
Công Thâu Dã nói xong dẫn người rút lui.
“Hừ, trốn rất nhanh!”
Trưởng lão Hắc Hổ nói.
“Sao mấy người lại đến đây?”
Diệp Phàm hỏi ba người trưởng lão Hắc Hổ.
“Chúng tôi không yên tâm thiếu chủ nên đi theo!”
Trưởng lão Hắc Hổ nói.
Âm!
Lúc này Mặc Uyên ra tay đánh bay Mặc Trường Hải.
“Người đâu, áp giải Đại trưởng lão xuống!”
Mặc Uyên quát.
“Mặc.
"
Mặc Trường Hải nhìn chằm chằm Mặc Uyên, bị áp giải đi.
“Hôm nay cảm ơn Diệp công tử và Quỷ Cốc đã ra tay cứu giúp, nếu không cơ nghiệp ngàn năm nhà họ Mặc sẽ bị hủy!”
Mặc Uyên đi đến trước mặt Diệp Phàm, nói.
“Quan hệ giữa nhà họ Mặc và Quy Cốc không tệ, chuyện này không có gì!”
Diệp Phàm nói.
“Ơn nghĩa ngày hôm nay, nhà họ Mặc sẽ không thể quên được, sau này Diệp công tử và Quy Cốc có yêu cầu gì cứ nói, nhà họ Mặc sẽ dốc hết sức trợ giúp!”
Mặc Uyên ôm quyền nói.
“Được, nếu mấy người không có chuyện gì, tôi đi trước!”
Diệp Phàm dẫn người rời khỏi đây.
“Tuổi còn trẻ, y thuật siêu tuyệt, võ đạo nghịch thiên!”
“Không ngờ Quỷ Cốc lại ra đời một thiên chi kiêu tử như vậy!”
Mặc Uyên cảm thán, sau đó nhìn về phía Mặc Nguyệt: “Nguyệt Nhi, con thấy cậu ấy làm vị hôn phu của con được không?”
Mặt của Mặc Nguyệt ửng đỏ, nói: “Cha, cha đang nói gì vậy!”
“Nguyệt Nhi, con cũng đến tuổi kết hôn, cha cảm thấy thiếu chủ Quỷ Cốc rất thích hợp với con!”
Mặc Uyên nói.
“Cha, bọn họ vừa mới gặp mặt chưa được nửa canh giờ!”
Mặc Nguyệt lúng túng nói.
“Không sao, sau này hai đứa có thể từ từ làm quen!”
“Cha có dự cảm tương lai của người này chắc chắn không tầm thường!”
Ánh mắt Mặc Uyên lóe lên, trầm giọng nói.