Mục lục
Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ - Diệp Phàm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vụt vụt vụt!!!

Ngay khi bốn người họ xuất hiện, vẻ mặt của sáu trưởng lão Nội Các đều thay đổi.

“Các người vậy mà vẫn còn sống?”

Đại trưởng lão Nội Các trông thấy Long Ngạo, Chung Vô Diễm và Tiêu Thiên Sách thì rất ngạc nhiên.

“Ông cho là phái Bá Đao đứng thứ hai của bảng Thiên và dùng độc dược hèn hạ bẩn thỉu đã có thể giết chết được chúng tôi sao?”

Long Ngạo cười lạnh, ông ném cái túi đang máu chảy đầm đìa đang cầm trong tay về phía những trưởng lão Nội Các, một cái đầu lăn tới trước mặt bọn họ, đây chính là đầu của Bá Đao.

Khi sáu vị trưởng lão nhìn thấy đầu của Bá Đao thì vẻ mặt họ đều trầm xuống, biểu cảm vô cùng khó coi.

Bá Đao xếp thứ hai của bảng Thiên, chỉ đứng sau Thiên Tôn, thực lực đã sớm đạt tới Tôn Cảnh cửu trọng, lúc trước đại trưởng lão Nội Các phái hắn đi đối phó với Long Ngạo và Chung Vô Diễm, không ngờ lại bị giết chết!

“Lẽ nào ông đã giết Long Uyên Vương?”

Ánh mắt đại trưởng lão Nội Các nhìn về phía Tiêu Thiên Sách.

Long Uyên Vương chính là vị cuối cùng trong tám vương của Long Quốc, cũng là người đáng sợ nhất, ông ta nhận mệnh lệnh của đại trưởng lão đi ứng phó với Tiêu Thiên Sách.

Với hiểu biết của đại trưởng lão với Long Uyên Phương, ông ta tin đối phương có thể giết chết được Tiêu Thiên Sách, không vì lý do gì khác, bởi vì Long Uyên Ương là chủ nhân của Thất Tinh Long Uyên Kiếm, một trong thập đại danh kiếm của Long Quốc!

Chỉ dựa vào Thất Tinh Long Uyên Kiếm, đại trưởng lão tin Long Uyên Vương sẽ giết được Tiêu Thiên Sách, nhưng hiện tại xem ra đã thất bại rồi!

Tiêu Thiên Sách vung tay, một thanh trường kiếm có ra ánh sáng màu lam cắm trên mặt đất, tản ra khí tức khủng bố!

Đây chính là Thất Tinh Long Uyên Kiếm, một trong mười thanh kiếm nổi danh nhất Long Quốc, mạnh hơn rất nhiều so với Ngư Trường Kiếm, đứng trong top 5 thập đại danh kiếm, uy lực không hề tầm thường!

Khi đại trưởng lão Nội Các nhìn thấy Thất Tinh Long Uyên kiếm thì vẻ mặt trầm xuống, ánh mắt ông ta lạnh lùng nhìn mấy người sư phụ của Diệp Phàm: “Tôi đánh giá thấp các người rồi!”

“Hừ, lão già, ông dám hãm hại bọn ta, hôm nay chính là ngày chết của ông!”

Chung Vô Diễm nhìn chằm chằm đại trưởng lão với ánh mắt âm u!

“Sư phụ, các người không sao, tốt quá!”

Diệp Phàm đi tới trước mặt sư phụ mình, hắn kích động nói.

“Thằng ngốc, sao chúng ta có thể xảy ra chuyện được!”

Long Ngạo híp mắt, ông bĩu môi nói.

“Ngươi là Long Ngạo của nhà họ Long?”

Lúc này, Quân Thiên Dương nhìn Long Ngạo nói.

Vút!

Ánh mắt Long Ngạo lạnh lùng nhìn Quân Thiên DƯơng: “Ông cụ Quân, lâu lắm không gặp, ông vẫn còn khỏe mạnh nhỉ, nhưng mà sao không ở nhà dưỡng lão lại chạy tới đây làm gì? Bên ngoài rất nguy hiểm, không cẩn thận là đi gặp Diêm Vương ngay!”

“Cậu đang uy hiếp lão phu?”

Quân Thiên Dương âm trầm nhìn Long Ngạo, trên người ông ta tản ta uy thế vô cùng đáng sợ!

“Đây là đang cảnh cáo ông!”

“Lập tức dẫn người cút khỏi đây!”

Tu La lớn tiếng quát với vẻ mặt đầy sát khí.

“Ông cụ Quân cũng thấy rồi đấy, tính tình của Tứ sư phụ nhà đồ đệ tôi không được tốt lắm, ông vẫn nên đi đi thôi, nếu không tôi sợ hôm nay ông đi không nổi!”

“Hừ, Quân Thiên Dương ta sống ngần này tuổi còn chưa bị ai uy hiếp bao giờ!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK