Mục lục
Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ - Diệp Phàm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Anh ta trực tiếp thi triển một bộ công pháp, bộc phát toàn bộ sức mạnh, toàn thân phát ra một luồng ánh sáng vàng chói lọi, tỏa ra uy thế tối thượng giống như một vị đế vương vừa quân lâm thiên hạ!

Lúc này, thực lực của Sở Quân Lâm không chỉ vượt qua Thiên Cảnh, mà còn là Tông Cảnh tầng thứ chín, anh ta là cường giả mạnh nhất trong số các võ đạo Tông Sư!

Khi Sở Quân Lâm thi triển thực lực, tất cả mọi người có mặt đều sửng sốt!

Hai mươi mấy tuổi làm sao đã có thể đạt đến Tông Cảnh tầng thứ chín?

Trong toàn giới Võ Đạo, cũng chỉ có Cuồng Long năm đó mới có thể làm được.

Không ngờ sau bao nhiêu năm thế mà lại xuất hiện một thiên tài khác!

Điều này thật đáng sợ!

Phải biết trong giới Võ Đạo bây giờ, vốn không có người trẻ nào có thể đạt tới Tông Cảnh, thiên tài đệ nhất của Võ Minh như Thẩm Thiên Quân cũng chỉ mới nửa bước Tông Cảnh, điều này chứng tỏ rằng người trẻ muốn bước vào Tông Cảnh có bao nhiêu khó khăn, chứ đừng nói đến Tông Cảnh tầng thứ chín!

E rằng toàn bộ giới Võ Đạo cũng không tìm thấy mấy người cường giả Tông Cảnh tầng thứ chín?

Thế nhưng thiếu niên này mới chỉ hai mươi mấy tuổi đã đạt được thành tựu mà người đồng trang lứa không thể làm được, thật là đáng sợ!

“Quân Thiên Chưởng!”

Sở Quân Lâm thi triển một võ công đỉnh cấp, muốn dùng một chưởng trấn áp Diệp Phàm.

Bùm! ! !

Một chưởng này vừa xuất ra, ánh sáng chói lóa tràn ngập cả bầu trời, dường như đã vượt qua Tông Cảnh tầng thứ chín!

Với sức mạnh của Sở Quân Lâm cộng thêm một chưởng này, uy lực có thể sánh ngang với cường giả Quân Cảnh!

Diệp Phàm dù có mạnh đến mấy cũng tuyệt đối không thể đạt tới Quân Cảnh, vậy nên nhất định sẽ bại trận!

“Cậu mới là Tông Cảnh tầng thứ chín mà dám khiêu chiến tôi?”

Diệp Phàm nhìn Sở Quân Lâm bộc phát sức mạnh liền cười khinh thường.

Bùm! ! !

Lần này, Diệp Phàm không hề nương tay, chợt tung ra một quyền cước kinh người, hắn trong nháy mắt đã nghiền nát một chưởng của Sở Quân Lâm, hơn nữa quyền cước này còn khiến đối phương không thể nào tránh né.

Nhưng khi Diệp Phàm đánh trúng vào người Sở Quân Lâm, hắn mới phát hiện đối phương hình như đang mặc thứ gì đó.

Hắn giống như đánh trúng vào kim loại, sức mạnh đã giảm đi khá nhiều.

Thế nhưng Sở Quân Lâm vẫn bị một quyền này đánh lùi ra sau, không nhịn được mà phun ra một ngụm máu!

“Cậu còn mặc cả áo giáp, đúng là sợ chết!” Diệp Phàm cười lạnh.

Soạt! ! !

Vẻ mặt của Sở Quân Lâm vô cùng u ám, trong mắt lóe lên hàn ý nhìn Diệp Phàm, rồi hét lên: “Anh đã chọc tức tôi thành công rồi đấy!”

“Cẩn thận!”

Sở Cửu Ca nhìn thấy bộ dáng này của Sở Quân Lâm cũng biết đối phương hoàn toàn tức giận nên nhanh chóng nhắc nhở Diệp Phàm.

Mặc dù Sở Quân Quân là Tông Cảnh tầng thứ chính, nhưng huyết mạch của anh ta rất cường đại, nếu như anh ta chuyên tâm tu luyện thì có lẽ cảnh giới sẽ không chỉ dừng lại ở đó!

Điều đáng sợ nhất của Sở Quân Lâm chính là sức mạnh huyết mạch của anh ta, một khi bộc phát sẽ vô cùng đáng sợ nhất!

Bùm bùm bùm! ! !

Đột nhiên, từ trong cơ thể Sở Quân Lâm truyền ra vô số tiếng gầm rú, giống như núi lửa phun trào, huyết mạch quái dị trong người anh ta cuối cùng cũng bộc phát, hình thành một luồng khí thế vô cùng đáng sợ, ngay lập tức trấn áp nhiều võ giả có mặt tại đó, khiến tất cả đều run rẩy mà thối lui.

Rất nhiều võ giả thực lực yếu ớt liền quỳ rạp trên mặt đất nôn ra máu, những người mạnh hơn thì huy động sức mạnh để chống lại luồng khí thế này của huyết mạch!

Lúc này, bọn họ đều không thể tin nổi nhìn Sở Quân Lâm!


“Sức mạnh huyết mạch cường đại quá!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK