Đại Hổ, Nhị Hổ, lập tức xông lên, điên cuồng công kích về phía đám người Hắc Hổ Môn.
Hắc Hổ nghiêm mặt, tung ra một quyền về phía Diệp Phàm, thế như mãnh hổ.
Răng rắc!
Diệp Phàm bắt lấy nắm đấm của đối phương, bóp nát, sau đó đạp gãy một chân Hắc Hổ, ép gã quỳ xuống đất.
"Mày..."
Giờ phút này, trong mắt Hắc Hổ tràn ngập vẻ khó tin.
Dù sao thì gã cũng là cao thủ Nhân Cảnh tầng sáu, thế mà lại bị Diệp Phàm đập bẹp chỉ trong mấy giây, sao lại thế được?
"Mày chỉ có chút thực lực này thôi à?"
Diệp Phàm lạnh lùng hỏi, lại đạp gãy cái chân kia của Hắc Hổ.
Aaaaa!
Hắc Hổ kêu thảm: "Mày dám đụng vào tao, các anh em của tao sẽ không tha cho mày!"
"E rằng các anh em của mày sắp đi gặp Diêm Vương hết cả rồi!"
Diệp Phàm cười khẩy.
Hắc Hổ xoay đầu, sắc mặt tái mét.
Chỉ thấy hơn trăm người dẫn tới đã bị Đại Hổ và Nhị Hổ giết gần hết, thậm chí có không ít kẻ bị thủ đoạn hung tàn của bọn họ dọa vỡ mật, bỏ chạy mất dép!
Vẻ mặt Hắc Hổ lúc này khó coi vô cùng, liếc về phía Trình Dã, vội kêu lên: "Trình thiếu, cứu tôi với!"
"Trình thiếu?"
"Cậu là người nhà họ Trình, một trong ba gia tộc lớn ở quận Hoài Giang?"
Diệp Phàm quan sát Trình Dã.
"Không sai, nếu mày không muốn kết thù với nhà họ Trình thì tốt nhất là thả Hắc Hổ ra ngay. Nếu không, mà chính là kẻ địch của nhà họ Trình, tao bảo đảm mày sẽ không ra khỏi thành phố Hoài được đâu."
Trình Dã kiêu căng nói.
"Ha ha!"
Diệp Phàm cười khẽ: "Cắt đứt hai chân cậu ta đi."
Đại Hổ, Nhị Hổ lập tức ra tay, cắt phăng hai chân Trình Dã.
Á á á á á!!!
Trình Dã hét lên, quỳ xuống đất, sắc mặt dữ tợn: "Dám cắt chân tao, nhà họ Trình nhất định sẽ không để mày chết tử tế!"
"Thật không? Vậy cậu có thể gọi người nhà họ Trình đến, tôi sẽ chờ ở đây."
Diệp Phàm bĩu môi.
Trình Dã lập tức lấy điện thoại ra gọi cho cha mình.
"Cha, mau cứu con với, con sắp bị người ta đánh chết rồi."
Cậu ta khóc lóc kể lể qua điện thoại.
"Thiếu quân chủ, căn cơ nhà họ Trình vô cùng vững chắc, có quan hệ rất thân với tổng đốc thành phố Hoài và quận trưởng quận Hoài Giang, lỡ như bọn họ..."
Đồ Phu lo lắng nhìn Diệp Phàm.
"Không sao, một lũ hề nhảy nhót, không nhấc được sóng lớn, hơn nữa tôi làm vậy còn có ý khác."
Diệp Phàm cười gằn.
Hắn cố tình vậy để khiến mọi chuyện ầm ĩ, thông báo cho Liễu Như Thị biết hắn đã đến rồi.
Bọn họ đã kết thù, lần này hắn tới địa bàn của đối phương, chắc chắn cô ta sẽ không nhịn được ra tay với hắn.
Đã thế, hắn nghĩ cách dụ rắn ra khỏi hàng, giải quyết cô ả!
Nhà họ Trình, gia chủ nghe điện thoại của con trai thì tái mặt, trong mắt nồng đậm lửa giận.
"Dám đụng đến con trai của Trình Thiên này, muốn chết!"
"Người đầu, thông báo cho tất cả hộ vệ của nhà họ Trình và ba vị cung phụng, liên lạc với phó tổng đốc, kêu đối phương triệu tập quân canh phòng."
Trình Thiên lạnh lùng quát.
Tiếp đó, ông ta dẫn đầu một đám cao thủ nhà họ Trình tới nhà hàng, phó tổng đốc thành phố Hoài cũng điều một ngàn quân canh phòng đuổi theo.
Nhà họ Trình và quân canh phòng đều bị phái đi, ngay lập tức rung chuyển toàn bộ thành phố Hoài!