Mục lục
Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ - Diệp Phàm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Lần này không chỉ có cậu ta mà e rằng cả căn cứ quân sự Tây Nam cũng sẽ bị phá hủy, nhưng cậu ta lập công lớn mà, chúng ta không thể không cứu được!"

Quân Đao vội vàng nói.

"Long soái, với thiên phú và thực lực của thằng nhóc này thì tương lai thành tựu sẽ nhiều vô kể, nếu chúng ta cứu nó, đối với Long Quốc mà nói thì cũng là một chuyện rất tốt."

"Với lại liên quân tám nước sắp bị đột kích, chúng ta muốn chống cự cũng phải dựa vào chiến thần Thiên Tiêu, nếu lúc này chúng ta giết đệ tử của hắn ta, vậy e rằng..."

Hắc Uyên nhìn Long Chiến Thiên, nhỏ giọng nói.

“Hắc Uyên, cậu theo tôi vào cung!”

Long Chiến Thiên nói thẳng.

Cùng lúc đó, trong số cửu phiệt ở Long Quốc.

Đông Phương Phiệt, Lâm Phiệt, Võ Phiệt, Tam Phiệt Phiệt chủ biết được chuyện tối hôm qua đều cực kì tức giận.

“Lập tức chém chết tên này, giành lại Long tỷ!”

Tam Phiệt Phiệt chủ này lập tức ra lệnh, phái ra một lượng lớn cường giả đi vào, muốn giết luôn Diệp Phàm, đoạt lại Long tỷ.

Cùng lúc đó ở Đoan Mộc Phiệt.

“Phiệt chủ, hôm nay chúng ta không lấy được Long tỷ, vậy phải đối phó thế nào với mấy lão già kia đây?”

Đoan Mộc Cẩn ngồi ở đó, trước mặt cô ta là một cô gái khác đang có vẻ rất lo lắng.

“Ai da, có lẽ là ý trời rồi, nhất định phải khiến tôi chạm mặt một yêu nghiệt tuyệt thế như thế!”

Tâm trạng Đoan Mộc Cẩn phức tạp, đáp lời.

“Khởi bẩm Phiệt chủ, có tin tức báo lại!”

Lúc này, một người làm vội vàng đi vào nơi này, quỳ xuống nói với Đoan Mộc Cẩn.

“Tin tức gì?”

Đoan Mộc Cẩn nhìn đối phương hỏi.

Người này báo lại từng tin tức Diệp Phàm chém giết ba vị đại lão, Nội Các đang giận dữ muốn bắt giữ hắn lại cho Đoan Mộc Cẩn.

Hả!

Nghe thấy tin tức này, ánh mắt Đoan Mộc Cẩn sáng ngời, trong mắt như lóe ra ánh sáng, khóe miệng nhếch lên cười cười: “Xem ra hôm nay muốn canh giữ ở ngoài chỗ này của mình rồi!”

“Lập tức liên hệ Nội các Long Quốc giúp tôi!”

Đoan Mộc Cẩn kêu lên.

Lúc này ở nhà họ Tô ở Đế đô.

“Cái gì? Ba, lời ba nói là thật sao?”

Khi Tô Nhược Tuyết vừa biết được những chuyện Diệp Phàm đã làm ở Tây Nam từ miệng ba mình là Tô Uy, vẻ mặt hoảng hốt hỏi.

“Đúng vậy, không ngờ rằng thằng nhóc đó lại to gan làm loạn tới mức ấy, trong một đêm đã dám giết luôn một vị Tướng quân, một vị Quận chủ và một Vương gia như thế, nó thật sự cho rằng mình là con hồ ly có chín cái mạng sao?”

“Lần này cho dù nó có chín cái mạng cũng không đủ thoát chết!”

Tô Uy lạnh lùng hừ một tiếng.

“Ba, ba mau cứu anh ấy đi!”

“Anh ấy chính là ân nhân cứu mạng của con, ba không thể ngồi im mặc kệ được!”

Tô Nhược Tuyết kêu lên với Tô Uy.

“Chuyện mà nó làm bây giờ đủ để nó chết cả trăm lần rồi, con bảo ba cứu thế nào được?”

Tô Uy lắc đầu.

“Không được, anh ấy không thể chết được, ba không cứu thì con đi xin ông nội, nhất định là ông nội có thể cứu anh ấy!”

Tô Nhược Tuyết nói xong thì lập tức chạy đi tìm ông nội.

“Aiz, con nhóc này…”

Tô Uy nhìn theo con gái, bất đắc dĩ lắc đầu.

Lúc này ở Đế Đô, có người lo lắng vì việc Diệp Phàm làm, nhưng cũng có người vì chuyện này mà vui vẻ, ví dụ như Hoàng Bộ Quyền, Công Tôn Hằng, người của Âu Dương thế gia và Mộ Dung thế gia.

Sau khi biết những chuyện Diệp Phàm đã làm, bọn họ đều có vẻ hả hê nói: “Thằng oắt con này, lần này chết chắc, không ai cứu được nó nữa rồi!”

Cùng lúc đó, trong một sơn trang thần bí ở Long Quốc.

Một giọng đầy ngạc nhiên vang lên: “Vậy mà lại thất bại ư?”

“Đồ Long Sơn Trang của chúng ta ngần ấy năm chưa từng có thất bại, thế mà bây giờ lại bị tên nhóc con làm hủy hoại danh tiếng. Đây quả thực là sự sỉ nhục đối với Đồ Long Sơn Trang.”

“Lập tức thông báo với Địa Sát thủ lĩnh, để hắn ta điều động nhân lực. Bằng mọi giá phải giết chết tên nhóc con này cho tôi.”

“Nếu Đồ Long Sơn Trang chúng ta đã nhận nhiệm vụ này, thì tuyệt đối không được thất bại.”

“Tên nhãi này cho dù có thân phận hay thực lực thế nào đi chăng nữa, đều phải chết!” Chủ nhân của giọng nói này hét lên giận dữ.

Một luồng tà khí chết chóc đáng sợ tràn ngập cả sơn trang.

Trong Ác Nhân Cốc, một giọng nói âm trầm bất chợt vang lên.

“Thông báo với người của tứ đại ác, dẫn trăm ác quỷ mang Long Tỷ về đây, kẻ nào dám ngăn cản, giết không cần thương tiếc!”

Vừa dứt lời, một đám hung hãn tàn bạo lũ lượt ra khỏi Ác Nhân Cốc.

“Lão gia hỏa, ngươi phái nhiều người như vậy đi như vậy, lẽ nào đã quên lúc trước người đó từng cảnh cáo rồi sao?”

“Nếu như Ác Nhân Cốc còn dám làm xằng làm bậy ở Long Quốc, thì hắn sẽ hủy diệt luôn của Ác Nhân Cốc chúng ta.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK