Mục lục
Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ - Diệp Phàm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc này, dây leo trên người vị lão giả này tản đi, ông ta nằm trên mặt đất với đôi mắt trợn trừng.

“Đằng đại sư!”

Mộc vương nhìn thấy Đằng đại sư bị giết, vẻ mặt ông ta cực kỳ khó coi.

Vút!

Ánh mắt Diệp Phàm lại nhìn về phía Mộc vương

“Chìa khóa kho bí mật, bây giờ tôi lập tức đưa cho cậu!”

Lúc này, cơ thể Mộc Vương run rẩy, vội vàng giao hai chìa khóa ra.

Ngay cả Tông Sư cũng bị giết, Mộc vương nào dám đối địch với Diệp Phàm nữa?

Người này là một kẻ biến thái!

Diệp Phàm lấy được hai chiếc chìa khóa, hắn liếc mắt nhìn Mộc Thần: “Có muốn tôi giết ông ta luôn không?”

Nghe Diệp Phàm nói vậy, vẻ mặt Mộc vương thay đổi, ông ta vội vàng nhìn Mộc Thần: “Mộc Thần, lúc trước là do cha không đúng, bây giờ cha lập tức cho người mời bài vị của mẹ con về, còn con nữa, con chính là thế tử của phủ Mộc vương ta!”

“Tha cho ông ta đi!”

Mộc Thần nói với Diệp Phàm rồi nhìn sang Mộc vương: “Từ hôm nay trở đi, tôi và phủ Mộc vương không còn bất kỳ quan hệ nào nữa!”

Nói xong, Mộc Thần và Diệp Phàm cùng nhau rời khỏi phủ Mộc vương.

Cùng lúc đó, trong nhà họ Khương.

Một chàng trai trẻ có vẻ ngoài đoan trang, phong thái phi phàm xuất hiện, ông cụ Khương và ba anh em nhà họ Khương đều kính cẩn lễ phép với người này.

“Từ thiếu, hôm nay cậu có thể tới nhà họ Khương tôi, thật sự là vẻ vang cho kẻ hèn này!”

Khương Chính Thiên nịnh nọt người thanh niên kia.

“Khương đại nhân khách khí rồi!”

“Hôm nay tôi tới đây để thăm cô Khương!”

“Sao cô Khương vẫn chưa ra?”

Từ Thiên Hạo nói.

“Cha, ông nội!”

“Hai người tìm con tới có chuyện gì không?”

“Nhắc Tào Tháo, Tào Tháo đến, Khương Vân Hi đi tới.”

“Vân Hi, cuối cùng thì con cũng tới!”

“Từ thiếu, đây chính là con gái tôi – Vân Hi!”

“Vân Hi, mau chào Từ thiếu đi!”

Khương Chính Thiên vội vàng giới thiệu.

Ngay khi Khương Vân Hi xuất hiện, Từ Thiên Hạo đã nhìn cô không chớp mắt!

“Từ thiếu!”

Mặc dù Khương Vân Hi không biết thân phận của người thanh niên trước mặt này, nhưng cô vẫn chào hỏi lễ phép

“Quả là quốc sắc thiên hương!”

“Không ngờ Khương đại nhân lại có một cô con gái xinh đẹp như vậy, ông nên giới thiệu cô ấy sớm hơn mới phải!”

Từ Thiên Hạo đánh giá Khương Vân Hi rồi cảm thán nói.

“Từ thiếu có hài lòng với con gái của tôi không?”

Khương Chính Thiên lên tiếng.

“Hài lòng, rất hài lòng!”

“Chúng ta có thể trực tiếp bàn bạc hôn sự!”

Từ Thiên Hạo nói.

“Hôn sự? Hôn sự gì cơ?”

“Ông nội, cha, chuyện gì đang xảy ra vậy?”

Khương Vân Hi nhíu mày nói.

“Vân Hi, vị này Từ thiếu, là đối tượng mới mà cha tìm cho con!”

Khương Chính Thiên đáp.

Khương Vân Hi nghe vậy thì biểu cảm trên gương mặt cũng thay đổi, cô lớn tiếng nói: “Cha, cha đang làm gì vậy? Hôn ước của con vẫn chưa hủy bỏ, cha lại giới thiệu con với ai?”

“Mối hôn sự kia cha sẽ cho người xử lý, con chỉ cần yên tâm ở cạnh Từ thiếu là được, Từ thiếu nhất định sẽ yêu thương con!”

Khương Chính Thiên nói.

“Cha, lẽ nào cha không hiểu hay sao? Hôn nhân của con, con muốn tự làm chủ, con không cần mọi người sắp xếp chồng chưa cưới hay đối tượng gì hết!”

“Con sẽ không gả cho anh ta!”

Khương Vân Hi kiên quyết nói.

Lúc này, Từ Thiên Hạo nở một cụ cười gian tà nhìn Khương Vân Hi: “Có cá tính, tôi thích!”

“Cô Khương, tôi đã nhìn trúng cô rồi, vậy nên cô chỉ có thể trở thành người phụ nữ của tôi!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK