Mục lục
Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ - Diệp Phàm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Lẽ nào công ty muốn ra tay với cô ta?”

Chu Doãn Nhi ngạc nhiên nhìn người đàn ông.

“Người phụ nữ này ba lần bảy lượt từ chối lời mời hợp tác của giải trí Đế Vương, lúc này phải để cho cô ta nếm thử, nếu không thì cô ta lại không biết ở Long Quốc, ai mới làm chủ cái giới giải trí này!”

Người đàn ông hừ lạnh nói.

“Nhưng sau lưng cô ta là nhà họ Tô đấy!”

“Một khi Tô Nhược Tuyết xảy ra chuyện, nhà họ Tô sẽ không chịu để yên!”

Chu Doãn Nhi nói.

“Lần này có người muốn đối phó với nhà họ Tô thông qua Tô Nhược Tuyết, chúng ta chỉ giúp một tay mà thôi, không phải lo!”

“Ngày tháng tốt lành của nhà họ Tô sợ là cũng không còn nhiều!”

Người đàn ông cười lạnh.

“Vậy thì tốt quá!”

Chu Doãn Nhi vui vẻ nói.

“Bảo bối, bây giờ thì vui rồi chứ, có phải em cũng nên làm tôi vui vẻ hay không!”

Người đàn ông ôm lấy Chu Doãn Nhi, ánh mắt lộ ra vẻ dâm tà.

“Yên tâm đi, tổng giám đốc Vương, hôm nay em nhất định sẽ phục vụ tốt!”

Chu Doãn Nhi liếc đôi mắt quyến rũ nhìn người đàn ông, hai người bắt đầu một trận chiến kịch liệt!

Quận Giang Bắc, Kim Lăng!

Ở một nơi nào đó trong Kim Lăng, có một nghĩa trang rất lớn.

Nơi này chính là nghĩa địa có hoàn cảnh tốt nhất Kim Lăng, giá một mét vuông cũng phải hơn hai mươi vạn, còn đắt hơn cả giá nhà ở Đế Đô!

Lúc này, trước một bia mộ.

Diệp Phàm, Mục Kình Thiên, Mộ Bạch, Đồ Phu, Thiên Sách Vệ. Tất cả bọn họ đều mặc đồ đen.

Trên bia mộ viết dòng chữ: ‘Mục Tú Tú, con gái Mục Kình Thiên’, còn có một tấm ảnh chụp của một cô gái trẻ tuổi.

Đây chính là nghĩa trang mà Diệp Phàm chọn cho con gái của Mục Kình Thiên.

Bọn họ vừa mới chôn cất cô ấy!

“Tú Tú, nếu kiếp sau chúng ta vẫn có duyên làm cha con, ba nhất định sẽ bù đắp tất cả thiếu sót của đời này!”

Mục Kình Thiên ngồi trước ngôi mộ, đưa tay vuốt ve ảnh chụp con gái, thì thào nói.

Đám người Diệp Phàm cúi đầu trước bia mộ, vẻ mặt đầy trang nghiêm.

Cộp cộp cộp!!!

Đúng lúc này, bên ngoài nghĩa trang vang lên từng tiếc bước chân dày đặc.

Tiếng bước chân nặng nề giống như thiên quân vạn mã lao nhanh tới.

“Chuyện gì vậy? Đi xem một chút!”

Mộ Bạch nói với một thành viên Thiên Sách Vệ, đối phương nhận lệnh đi ra ngoài.

Rất nhanh, người kia đã trở về, hắn trầm giọng nói với Mộ Bạch: “Bẩm quân đoàn trưởng, ngoài mộ địa tụ tập rất nhiều người mặc áo trắng, cầm trong tay lưỡi dao sắc bén, có khoảng chừng mười vạn người!”

Ặc!


Nghe vậy, sắc mặt của các Thiên Sách Vệ, Mộ Bạch và Đồ Phu đều thay đổi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK