Mục lục
Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ - Diệp Phàm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Diệp Phàm nhìn lướt qua bốn Đại Long Vệ, nói: "Các anh có quan hệ không tệ với Diêm La nhỉ!"

Khi nghe lời Diệp Phàm nói, tứ đại Long Vệ biến sắc, vội vàng quỳ xuống với Diệp Phàm nói: "Vừa rồi chúng tôi không biết thân phận Tổng chỉ huy, có nhiều mạo phạm, kính xin Tổng chỉ huy thứ tội!"

đấy!"

"Hôm nay tôi không muốn giết người, các anh gặp mắn rồi

Diệp Phàm lạnh lùng nói.

Hắn nói xong thì đi ra ngoài.

Hắc Uyên vội vàng đi theo.

Đợi đến khi Diệp Phàm rời khỏi căn cứ Long Hồn, những thành viên Long Hồn ở đây mới thở phào nhẹ nhõm, khí thế vừa nãy của Diệp Phàm quá mức mạnh mẽ!

Tứ Đại Long Vệ và tứ Đại Long lão đều dần bình tĩnh lại, sau lưng ướt cả một mảng to.

"Lão gia hỏa, thế nào rồi?"

Tứ đại Long lão đi tới trước mặt Diêm Sơn, đỡ ông ta dậy.

"Người này, làm sao có thể mạnh như thế?"

Thần sắc Diêm Sơn cực kỳ khó coi nói.

"Đúng vậy, thằng nhóc này thật đáng sợ!"

"Chẳng trách Long Chiến Thiên lại để cậu ta tới đây làm Tổng chỉ huy, buồn cười hơn chính là lúc trước chúng ta còn tưởng rằng Long Chiến Thiên già rồi hồ đồ, không nghĩ rằng ông ta so với chúng ta khôn khéo hơn cả!"

Một vị Long lão cảm thán nói.

"Sợ là ông ta muốn mượn người này đến trấn áp chúng ta, triệt để khống chế Long Hồn thì có!"

Một vị Long lão khác nói.

"Chẳng lẽ các ông thật sự muốn từ nay về sau phải nghe theo mệnh lệnh của người này?"

Diêm Sơn không cam lòng nói.

"Lão Diêm, tôi khuyên ông chớ nên có ý nghĩ khác!"

"Thực lực của người này sâu không lường được, dù năm người chúng ta cùng xông lên cũng sợ không đủ để cậu ta đón tiếp!"

"Đúng vậy!"

Vẻ mặt bốn vị Long lão chưa hết sợ hãi nói.

Mà bên ngoài căn cứ Long Hồn, Diệp Phàm nhìn Hắc Uyên: "Hôm nay anh dẫn tôi tới đây, sợ là có mục đích khác nhỉ?"

Hắc Uyên đáp: "Cậu nghĩ nhiều rồi, tôi chỉ phụng mệnh dẫn cậu tới đây làm quen với Long Hồn một chút mà thôi!

"Vậy sao?"

Diệp Phàm không tin lời Hắc Uyên nói.

"Đúng vậy, cậu muốn trở thành Tổng chỉ huy của Long Hồn thì phải khiến cho toàn bộ người trong Long Hồn nghe lời cậu, cửa ải vừa rồi là một cửa ải nhất định phải trải qua!"

Hắc Uyên nói.

"Mấy lão già kia là ai?"

Diệp Phàm hỏi.

"Bọn họ chính là Ngũ Đại Long lão của Long Hồn, năm đó thành lập Long Hồn với Long Soái, cũng coi như là những người đồng sáng lập ra Long Hồn"

"Mà bởi vì Ngũ Đại Long lão quanh năm đợi ở Long Hồn nên uy tín và quyền lợi của bọn họ ở Long Hồn càng lúc càng lớn, trong Cửu Đại Long Vệ có tới năm vị răm rắp nghe theo bọn họ, mà không nghe theo lệnh Long Soái!"

"Hơn phân nửa người thuộc chín tiểu đội Long Hồn cũng chỉ nghe theo Ngũ Đại Long lão!"

"Còn về mệnh lệnh của Long Soái, đa số thành viên trong Long Hồn đều là trước trưng cầu ý kiến của Ngũ Đại Long lão trước, sau đó mới đi chấp hành!"

"Nguyên nhân cũng bởi vì như thế nên bọn họ tự nhiên vô cùng không hài lòng đối với người mới nhậm chức Tổng chỉ huy Long Hồn là cậu, cho nên Diêm Thần kia mới muốn ra oai phủ đầu cho cậu xem!"

Hắc Uyên thản nhiên nói.

"Thế nên hôm nay anh dẫn tôi tới đây vì muốn khiến Ngũ Đại Long lão kinh sợ một một phen!

"Hoặc là nói theo cách khác là lúc trước Long Soái để tôi làm Tổng chỉ huy, vì muốn lợi dụng tôi đến chèn ép Ngũ Đại Long lão trong Long Hồn một chút!"

"Lão gia hỏa này thật đúng là tên cáo già!"

Diệp Phàm cười lạnh.

"Cậu nghĩ nhiều rồi, Long Soái cho cậu đảm nhiệm Tổng chỉ huy Long Hồn, chỉ là vì để cậu có được thân phận đủ hùng mạnh, như vậy Nội Các mới không dễ dàng động thủ đối phó cậu được, về phần trấn áp Ngũ Đại Long lão chỉ là tiện tay mà thôi!"

Hắc Uyên vội vàng giải thích.

"Tôi biết rồi!"

Diệp Phàm bĩu môi.

Rất nhanh, Hắc Uyên đưa Diệp Phàm về khách sạn.

Mà trước cửa khách sạn có một chiếc xe việt dã màu đen, bên cạnh cửa xe có một người đàn ông mặc trang phục mạnh mẽ đang đứng, hơi thở nội liễm, khi hắn ta thấy Diệp Phàm thì đi thẳng tới.

"Cậu là Diệp Phàm đúng không?"

Người đàn ông nhìn Diệp Phàm mở miệng hỏi.

"Anh là?"

Diệp Phàm quét mắt nhìn đối phương.

"Tôi phụng mệnh tôn chủ, dẫn cậu đi yết kiến tôn chủ, đi theo tôi!"

Người đàn ông này nhìn Diệp Phàm nói thẳng, giọng điệu không cho phép cự tuyệt!

"Tôn chủ? Cái quái gì đây?"

Diệp Phàm bĩu môi.

Hắc Uyên ở một bên biến sắc, nhìn chăm chú vào người này nói: "Anh là người do Bạch tôn chủ phái tới?"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK