Mục lục
Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ - Diệp Phàm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Vũ khí này rơi vào tay ngươi thật là lãng phí!”

“Giao nó cho ta, bản thần có thể cho ngươi một con đường sống!”

Amaterasu nhìn Diệp Phàm lạnh lùng quát.

“Cô đang nằm mơ à?”

Diệp Phàm khinh thường nói.

“Cứng đầu cứng cổ, muốn chết à!”

Sắc mặt Amaterasu âm trầm nói: “Với thực lực hiện tại của ngươi, chỉ sợ ngươi không thể tiếp tục kích hoạt vũ khí này, ngươi nghĩ ngươi còn có thể dùng cái gì để chiến đấu chống lại bản thần đây?”

“Tôi!!!”

Đột nhiên, một giọng nói lạnh lùng truyền đến, chỉ thấy Đường Sở Sở xuất hiện trong hoàng cung, từng bước đi đến.

“Cô nhóc, ngươi từ đâu ra vậy?”

Amaterasu nhìn Đường Sở Sở khinh thường nói.

“Anh Tiểu Phàm!”

Lúc này, Đường Sở Sở nhìn thấy Diệp Phàm nửa quỳ trên mặt đất, sắc mặt cô tối sầm lại, đáy mắt hiện lên vẻ tức giận nhìn chằm chằm Amaterasu: “Cô làm anh Tiểu Phàm bị thương, đáng chết!”

Đường Sở Sở lập tức ra tay, bay thẳng đến tấn công Amaterasu, một đòn này của cô khiến hư không nổ tung, một luồng sức mạnh thần thánh lan ra khắp nơi.

Ngay lập tức, Đường Sở Sở và Amaterasu chiến đấu kịch liệt, hai bên chiến đấu vô cùng ác liệt, đánh đến mức toàn bộ khoảng không đều muốn nổ tung!

“Thực lực của Sở Sở sao đột nhiên lại tăng lên nhiều như vậy?”

Chung Vô Diễm nhìn Đường Sở Sở bằng ánh mắt tò mò.

“Con bé bây giờ có vẻ hơi khác so với trước đây!”

Ánh mắt Long Ngạo khẽ lóe.

Ngay cả Diệp Phàm cũng tràn đầy nghi ngờ khi nhìn thấy thực lực hiện tại của Đường Sở Sở.

Theo lý mà nói, căn nguyên thân thể Huyền Âm của Sở Sở đã không còn, hiện tại cô ấy đã không còn thân thể Huyền Âm nữa, cho dù cô ấy có chết đi sống lại thì thực lực cũng không thể đột nhiên trở nên mạnh như vậy!

Sở Sở hiện giờ giống như bị một cường giả vô thượng bám vào người vậy!

Chẳng bao lâu sau, hư không nổ tung, một chưởng của Đường Sở Sở làm cho Amaterasu rơi xuống đất, cô ta điên cuồng nôn ra máu.

“Một phế vật Độ Kiếp thất bại mà cũng dám đả thương anh Tiểu Phàm, không biết tự lượng sức mình!”

Đường Sở Sở nhìn Amaterasu lạnh băng quát.

Mà lời nói của cô đã làm Amaterasu vô cùng đau đớn, khiến khuôn mặt cô ta trầm xuống, đôi mắt phừng phừng lửa giận.

“Độ Kiếp thất bại?”

Lúc này Diệp Phàm kinh ngạc nhìn Amaterasu, hắn không ngờ thực lực của đối phương đã đạt tới Độ Điếp.

“Hóa ra là Độ Kiếp thất bại nên dẫn tới thực lực suy giảm đáng kể, ta còn nghĩ thực lực của cường giả thời thượng cổ sao chỉ có như vậy!”

Long Ngạo nhìn Amaterasu lẩm bẩm.

“Hôm nay ở đây náo nhiệt thật!”

Đột nhiên, từ hư không truyền đến một giọng nói từ tính.

Một nhóm người có đôi cánh trắng như tuyết, toàn thân cũng trắng tinh, toát ra khí tức thần thánh bay tới.

Bọn họ là thiên sứ của tộc Thiên Sứ!

Những thiên sứ này sau lưng có một hai đôi, hoặc ba bốn đôi cánh, trong số đó, sau lưng người đứng phía trước nhất có bốn đôi cánh khiến người ta kinh ngạc, khí tức toát ra từ người hắn ta cũng đáng sợ nhất.

“Tộc Thiên Sứ!”

Diệp Phàm cau mày khi thấy người của tộc Thiên Sứ xuất hiện vào lúc này.


Đường Sở Sở lạnh lùng nhìn nhóm người tộc Thiên Sứ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK