Mục lục
Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ - Diệp Phàm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thấy có người dám nói chuyện như vậy với mình, Mục Thiên Lăng trực tiếp nói.

Lập tức mấy người đàn ông mặc chiến phục kia đều xông về phía Diệp Phàm.

“Cút!!!”

Diệp Phàm khinh thường quát, trực tiếp chấn bay mấy người này ra ngoài.

“Anh…”

Thấy vậy, sắc mặt Mục Thiên Lăng tối sầm, cậu ta đánh một quyền về phía Diệp Phàm, thực lực của cậu ta là Nhân Cảnh lục trọng.

Bịch!!!

Kết quả Diệp Phàm vừa giơ chân lên đã đá tên này bay ra ngoài, đập xuống đất, hộc máu.

Sau khi Mục Thiên Lăng bị đánh, mọi người ở đây đều vô cùng kinh ngạc, vẻ mặt không thể tin nổi nhìn Diệp Phàm.

Người này lại dám đánh con trai của Mục Chiến - một trong ba quan chỉ huy lớn chiến khu Tây Bộ, có tướng hàm ba sao, hắn điên rồi à?

Ngay cả Đường Thiên Phong cũng bị làm cho giật mình.

Cho dù anh ta vẫn luôn hống hách, cũng không dám tùy tiện đắc tội với đại thiếu có bối cảnh khủng như Mục Thiên Lăng.

Dù sao đối địch với Long Quốc và Chiến Bộ sẽ có hậu quả rất nghiêm trọng!

Một khi đối mặt với mười mấy vạn đại quân, thì cho dù thế lực Đường Môn có mạnh hơn cũng bị tan thành mây khói trong vài phút!

Lúc này, Mục Thiên Lăng bị đá bay, miệng phun máu, vẻ mặt cậu ta đau khổ nhìn Diệp Phàm, cũng hơi kinh ngạc.

Với thân phận của cậu ta đủ để tung hoành khắp Tây Nam, chưa từng có ai dám bất kính với cậu ta.

Nhưng hôm nay lại có người dám ra tay với cậu ta?

Điều này đúng là nằm ngoài tưởng tượng của Mục Thiên Lăng.

“Công tử!”

Đám người mặc chiến phục còn lại vội vàng chạy đến bên cạnh Mục Thiên Lăng.

“Đánh cho tôi!”

Mục Thiên Lăng dữ tợn chỉ vào Diệp Phàm, tức giận gào lên.

Đám người có khí tức mạnh mẽ kia lập tức xông về phía Diệp Phàm.

Bịch bịch bịch!!!

Chưa đợi Diệp Phàm ra tay, Hoa Hồng Đỏ đã ra tay, đánh bay bọn họ ra ngoài một cách gọn gàng sạch sẽ.

“Cậu muốn bị đá tiếp sao?”

Diệp Phàm liếc nhìn Mục Thiên Lăng.

Mục Thiên Lăng vô cùng tức giận, nhìn chằm chằm Diệp Phàm.

Bộp bộp bộp!!!

Đúng lúc này, tiếng bước chân dồn dập nặng nề ở bên ngoài truyền tới.

Một giây sau, mấy trăm chiến sĩ trang bị đủ vũ trang, tay cầm vũ khí xông thẳng vào.

Sau đó, một người đàn ông trung niên đi theo một cô gái trẻ tuổi, sắc mặt u ám xuất hiện ở nơi này.

Cô gái này chính là quận chúa của Xuyên vương phủ kia!

Quận chúa này vừa xuất hiện, đôi mắt đã nhìn chằm chằm Diệp Phàm, trong mắt tràn đầy sát ý.

Thấy quận chúa này xuất hiện, mấy người Đường Sở Sở đều thay đổi sắc mặt.

“Tên khốn chết tiệt, cuối cùng cũng để bổn quận chúa tìm được anh rồi!”

Quận chúa này nhìn Diệp Phàm, tức giận quát.

Mọi người ở đây đã nhận ra vị quận chúa của Xuyên vương phủ này.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK