Mục lục
Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ - Diệp Phàm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Một người đàn ông mặc một bộ áo dài trắng, mặt chữ điền, ngũ quan lịch sự nghiêm túc, bên cạnh ông ta là Từ Thiên Hạo mặc trang phục chú rể, phía sau bọn họ là một đám hộ vệ tay cầm lợi kiếm, sắc mặt lạnh lùng.

Người đàn ông này chính là Từ Long Tượng, một trong chín Hộ Quốc Chí Tôn Long quốc.

“Mười mấy năm trôi qua, ông ta vẫn không hề thay đổi gì.”

Long Chiến Thiên nhìn Từ Long Tượng, nặng nề nói.

“Đúng vậy, hiện tại Từ tôn chủ cũng khoảng hơn 60, nhưng nhìn qua vẫn giống hệt mười mấy 20 năm trước, có thể bảo trì dung nhân, sợ rằng tu vi của ông ta cực kỳ đáng sợ.”

Vài vị Long lão kinh ngạc cảm thán.

“Bái kiến tôn chủ.”

Ba anh em Khương Chính Thiên đi đến trước mặt Từ Long Tượng, cung kính chào hỏi.

“Bái kiến tôn chủ.”

Tiếp theo mọi người trong đại sảnh cũng cung kính lên tiếng chào hỏi Từ Long Tượng.

Lúc này địa vị của Hộ Quốc Chí Tôn được thể hiện rất rõ rệt.

“Các vị không cần khách khí.”

Từ Long Tượng lên tiếng, giọng nói dày nặng, có lực.

Vị Hộ Quốc Chí Tôn này vừa xuất hiện, không khí ở hiện trường trở nên áp lực hơn.

Mặc dù trên người Từ Long Tượng không tản ra uy áp gì, giống như một người bình thường, nhưng những đại lão quyền quý kia lại cảm nhận được một sự đè ép vô hình.

Đây là uy áp vốn có của Hộ Quốc Chí Tôn.

“Khương đại nhân, sau này chúng ta là người một nhà.”

Từ Long Tượng nói.

“Đúng vậy, nhà họ Khương có thể kết thông gia với Từ tôn chủ là vinh hạnh ba đời nhà họ Khương chúng tôi.”

Khương Chính Thiên cười nói.

“Long Soái, lâu rồi không gặp.”

Sau đó Từ Long Tượng và Long Chiến Thiên chào hỏi nhau.

“Nhiều năm không gặp Từ tôn chủ vẫn không hề già đi, không giống tôi, đã già rồi.”

Long Chiến Thiên cười nói.

“Mấy năm không gặp, ông già đi rất nhiều, xem ra chiến bộ quá nhiều chuyện, ông cũng nên tìm người chia sẻ giúp đi, đến lúc đó về hưu hưởng thụ cuộc sống thì sẽ không già nhanh như vậy.”

Từ Long Tượng nhìn Long Chiến Thiên, nói ám chỉ.

Long Chiến Thiên đáp trả: “Thân là nguyên soái Long quốc, tôi phải kết thúc trách nhiệm của mình, còn về hưu? Bây giờ các quốc gia đều như hổ rình mồi Long quốc, hơn nữa hiện tại trong Long quốc có người có dã tâm mưu đồ soán quyền, ngoài có bầy sói bao vây, sao tôi có thể lui ra chứ?”

Những lời này của Long Chiến Thiên làm không ít người biến sắc.

Bọn họ đều nhận được tin tức bên trong, biết vài vị Hộ Quốc Chí Tôn muốn chọn ra một vị thiếu soái mới, sự tồn tại của vị thiếu soái này muốn thay thế vị trí của Long Soái.

Từ cuộc đối thoại của Từ tôn chủ và Long Soái, hai bên tranh đấu rõ ràng, nặc mùi thuốc súng.

“Ha ha!”

“Ông nói đúng.”

Đối với câu trả lời của Long Chiến Thiên, Từ Long Tượng chỉ cười nhẹ, không hề không vui.

Sau đó Từ Long Tượng mang theo con trai và đám người Khương Chính Thiên đi về phía đại sảnh.

“Long Soái, xem ra ý đồ của Từ tôn chủ này rất rõ ràng.”

Quân Đao lên tiếng.

“Một trận gió lốc sắp đến.”

Long Chiến Thiên lẩm bẩm.

“Các vị, tôi là Từ Long Tượng, chắc các vị cũng đều biết thân phận của tôi, vậy tôi cũng không giới thiệu nhiều, cảm ơn các vị đã đến tham gia buổi hôn lễ của con trai tôi và tiểu thư nhà họ Khương ngày hôm nay.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK