Mục lục
Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ - Diệp Phàm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Diệp Phàm trầm giọng nói.

“Nhưng sao tóc của chị họ lại màu trắng? Hơn nữa vì sao chị ấy phải chạy, cũng không thèm nhìn chúng ta?”

Trần Tiều Manh khó hiểu nói.

“Hình như Sở Sở hơi có vấn đề!”

Lâm Thi Âm lên tiếng.

Diệp Phàm chau mày, đầu đầy mông lung.

Vì sao tóc Sở Sở lại màu trắng?

Hơn nữa thực lực của cô ấy lại đột nhiên khủng bố như vậy?

Vì sao cô lại không nhận ra bọn họ?

Lúc này, Diệp Phàm rất muốn biết rốt cuộc Sở Sở đã xảy ra chuyện gì ở gia tộc Đàm Đài?

“Mặc kệ thế nào, nhất định phải tìm thấy Sở Sở!”

“Đại Hổ Nhị Hổ, hai người lập tức trở về Long Quốc, triệu tập tất cả lực lượng tới đảo Bồng Lai, cho dù phải lật tung nơi này lên thì cũng phải tìm cho ra Sở Sở!”

Diệp Phàm lạnh lùng phân phó.

Ngay sau đó, đám người Diệp Phàm bắt đầu điên cuồng tìm kiếm Đường Sở Sở.

Tin tức đảo chủ đảo Thiên Dương bị giết truyền ra đã chấn động tất cả các thế lực ở đảo Bồng Lai.

Cùng lúc, tất cả đảo chủ ở Bồng Lai đều hạ lệnh điều động toàn bộ lực lượng để tìm kiếm ma nữ tóc trắng!

Người của các đảo nhỏ của Bồng Lai bắt đầu tản ra tìm kiếm ma nữ tóc trắng, đám người Diệp Phàm cũng đang tìm kiếm Sở Sở.

Màn đêm buông xuống, đám người Diệp Phàm đang nghỉ chân trên một tòa đảo nhỏ.

Diệp Phàm nhìn về phía mặt biển xa xăm gợn sóng, ánh mắt chăm chú.

“Anh đang nghĩ đến Sở Sở hả?”

Lâm Thi Âm đi đến, nhẹ nhàng nói.

“Lỗi của tôi, nếu tôi trở về kịp, Sở Sở cũng sẽ không bị người mang đi, cũng sẽ không biến thành trạng thái bây giờ.”

Diệp Phàm áy náy nói.

“Chuyện này không trách anh, anh cũng không muốn như vậy.”

“Tôi tin Sở Sở sẽ không sao.”

Lâm Thi Âm an ủi.

“Sở Sở, chắc chắn anh sẽ tìm được em!”

Diệp Phàm kiên định nói.

Ầm ầm ầm!

Đột phía phía trước truyền đến tiếng đánh nhau, Diệp Phàm nhìn qua, thấy một đoàn người đang đuổi theo một người phụ nữ.

Diện mạo của người phụ nữ này cực kỳ xinh đẹp, thực lực đã đạt đến Kim Đan cảnh, nhưng trên người có rất nhiều vết thương, cô vừa đánh vừa lùi, đi đến trước mặt đám người Diệp Phàm.

Đùng!

Một tay cầm trường kiếm, chém ra một kiếm, giết chết một kẻ truy kích, nhưng cô cũng bị mấy người khác đánh trúng, bay ra ngoài, dừng trước mặt Diệp Phàm, hộc máu.

Đám người truy kích đều là cao thủ Dung Hợp cảnh và Kim Đan cảnh, trong đó có nhiều người trên Kim Đan 7 tầng, thậm chí có một người vượt qua cả Kim Đan cảnh. Trong số đó có một người phụ nữ đang nhìn chằm chằm người phụ nữ ngã xuống đất với ánh mắt tàn nhẫn.

“Chử Mộng Khanh, mày trốn không thoát, chuẩn bị chết đi.”

Người phụ nữ với ánh mắt độc ác kia lạnh lùng quát.

“Từ Khiết Nhi, tôi không ngờ vì vị trí Thánh Nữ, cô lại không từ thủ đoạn như vậy, sư phụ không giao vị trí Thánh Nữ cho cô, quả nhiên không sai!”

Chử Mộng Khanh nằm trên mặt đất, lạnh lùng nói.

“Câm mồm!”


“Đều do sư phụ bất công, Từ Khiết Nhi này có chỗ nào không bằng mày, dựa vào gì mà mày có thể làm Thánh Nữ, tao lại không thể?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK