Mục lục
Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ - Diệp Phàm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mũi tên nhọn sắc bén xuyên thấu bả vai Cửu Tiễn hộ pháp, máu tươi ứa ra!

Bịch bịch bịch!!!

Cơ thể Cửu Tiễn hộ pháp liên tục lùi về sau, nếu hắn không lấy trường cung cản kịp thời, sợ là mũi tên kia đã xuyên qua ngực hắn rồi.

“Hộ pháp!”

Tứ Đại Thiên Vương nhìn Cửu Tiễn hộ pháp bị thương thì hô lên.

“Xin lỗi nhé, lại làm hỏng cung tên của ngươi rồi, cái cung này chất lượng cũng kém thật!”

Diệp Phàm bĩu môi nhìn Cửu Tiễn hộ pháp.

Lời này khiến hai mắt của Cửu Tiễn hộ pháp híp lại, hắn nhìn chằm chằm Diệp Phàm: “Ngân châm kia là cho ngươi phóng ra?”

Dương Bách Xuyên lạnh lùng đáp: “Không sai!”

Lúc này, Cửu Tiễn hộ pháp nhìn Diệp Phàm với ánh mắt nghiêm túc, hắn trực tiếp hô: “Rút!”

“Cửu Tiễn hộ pháp?”

“Cứ rút lui như vậy sao? Vậy còn Long Tỷ?”

Vẻ mặt của mấy thiên vương đều thay đổi khi nghe Cửu Tiễn hộ pháp nói.

“Rút!”

Cửu Tiễn hộ pháp lại ra lệnh.

Ngay lập tức, đám người Thiên Võng chỉ có thể lựa chọn rút lui!

Bọn họ vừa rời đi, tiếng vỗ tay vang lên.

“Thú vị, không hổ là thiên tài Thiên Cảnh, quả nhiên lợi hại!”

Đi kèm tiếng vỗ tay là một giọng nói truyền tới.

Lại thêm một nhóm người xuất hiện, trên người bọn họ tản ra khí tức lạnh lẽo, người thì mang vẻ mặt như hung thần, người lại đầy sát ý, thậm chí còn toát ra hơi thở lạnh lẽo và khát máu, nhưng không ai trong số họ là người tốt!

Trong đám người này có năm người dẫn đầu, một người trong đó là Ngọc Diện Thư Sinh của Ác Nhân Cốc!

Lúc trước hắn muốn cướp đoạt Long Tỷ, sau khi chứng kiến bản lĩnh khủng bố của Diệp Phàm thì chạy trốn, không ngờ lại xuất hiện rồi!

“Các ngươi là người của Ác Nhân Cốc?”

Diệp Phàm lướt qua Ngọc Diện Thư Sinh, sau đó lại nhìn qua những người khác, hắn hừ lạnh hỏi.

“Tứ đại ác nhân của Ác Nhân Cốc, phụng mệnh ác chủ tới đây mang Long Tỷ đi!”

“Ranh con, không muốn chết quá khó coi thì ngoan ngoãn giao Long Tỷ ra, nếu không đừng trách bốn người chúng ta không khách khí, bọn ta cũng không giống Ngọc Diện Thư Sinh, chỉ được cái mã!”

Một gã đầu trọc miệng lớn, mặt mũi hung ác nhìn Diệp Phàm quát lớn.

Ngọc Diện Thư Sinh nghe gã đầu trọc kia nói vậy thì khóe miệng co quắp, nhưng không dám phản bác.

Mặc dù hắn và đối phương đều là một trong thập đại ác nhân của Ác Nhân Cốc.

Nhưng thập đại ác nhân lại chia làm hai nhóm, trong đó mạnh nhất là bốn vị tự xưng tứ đại ác nhân, bọn họ được ác thủ chỉ điểm toàn bộ tấn thăng làm cao thủ Thiên Cảnh.

Mà sáu người còn lại chỉ là Địa Cảnh, không cùng một cấp bậc với tứ đại ác nhân, vì thế nên Ngọc Diện Thư Sinh đối mặt với lời chê bai của cường giả Thiên Cảnh, hắn cũng không dám nói gì!

“Một đám ác nhân, không sống cho tốt ở trong Ác Cốc, còn dám chạy tới gây sự, ta thấy các ngươi đây là chán sống rồi nhỉ!”

Đồ Phu chỉ tay về phía đối phương.

“Nói nhảm với bọn họ làm gì, trực tiếp giết là được!”

“Vừa vặn vì dân trừ hại!”

Đoàn Đao hừ lạnh nói.

Bọn họ trực tiếp xông lên, chiến đấu ác liệt với mấy vị ác nhân và hàng trăm người của Ác Nhân Cốc.

Hoàng Phố Thương cùng Mộ Bạch đối chiến với tứ đại ác nhân của Ác Nhân Cốc, hai bên giao đấu vô cùng kịch liệt!

Diệp Phàm không tham gia mà lẳng lặng quan sát.

Tuy thực lực của đám người Ác Nhân Cốc này mạnh, nhưng không thương tổn được đám Hoàng Phố Thương, vừa vặn để cho bọn họ rèn luyện thực lực!

Khi nhóm người này đang chiến đấu quyết liệt thì từ xa lại truyền đến tiếng bước chân nặng nề.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK