Mục lục
Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ - Diệp Phàm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc này, một tiếng quát lạnh lùng của một người phụ nữ chợt vang lên từ sâu trong núi Cửu Long, khiến các sư phụ của Diệp Phàm vô cùng kinh ngạc.

“Tiểu Phàm xảy ra chuyện sao?” Bách Hoa Chi Chủ - thất sư phụ của Diệp Phàm bàng hoàng hỏi.

“Đi!”

sát thần Tu La hét lên rồi bóng dáng của bọn họ ngay lập tức biến mất.

Bên trong một hang động, nằm sâu trong núi Cửu Long có người phụ nữ đeo mặt nạ đột nhiên phun ra một ngụm máu, hơi thở rối loạn, cảm giác như bị tẩu hỏa nhập ma!

Còn trong điện Bồng Lai, dưới sự trấn áp của lão tổ, sắc mặt Diệp Phàm ngay càng vặn vẹo, không ngừng hộc máu, vô cùng đau đớn!

Soạt, soạt, soạt! ! !

Lúc này Đông Phương Hạo Thiên, Hiên Viên Bất Bại, Tần Chính, Huyết Phu, Đại Hổ, Nhị Hổ và Lâm Thi Âm đều xông tới, mỗi người đều vung vũ khí lao về phía lão tổ.

Dù biết thực lực của ông ta đáng sợ đến mức nào, nhưng bọn họ vẫn ra tay, tất cả chỉ vì Diệp Phàm là chủ nhân của bọn họ!

“Không biết tự lượng sức mình!”

Lão tổ điện Bồng Lai nhìn bọn họ không khác gì nhìn con kiến, khinh thường nói. Sau đó liền bộc phát một cỗ áp lực kinh khủng, đánh trúng vào đám người Đông Phương Hạo Thiên.

Phồng phập phồng phập! ! !

Đám người Đông Phương Hạo Thiên lập tức bay về sau, từng người ngã mạnh xuống đất, không ngừng hộc máu, hiển nhiên đã bị trọng thương, hơn nữa xương cốt và kinh mạch toàn thân đã bị đứt đoạn, thậm chí Trúc Cơ cũng bị hủy, bọn họ bây giờ đều trở thành tàn phế, hơi thở vô cùng yếu ớt.

“Các người chỉ là một đám kiến nhỏ bé, mà cũng dám hành động lỗ mãng trong điện Bồng Lai sao?”

“Hôm nay, lão phu sẽ tiễn tất cả các người lên đường, để cho mọi người biết được uy quyền của điện Bồng Lai như thế nào?” Lão tổ điện Bồng Lai lạnh lẽo hét lên, giọng nói tràn đầy uy nghiêm.

Lời nói của ông ta truyền đến tai những người có mặt ở đấy, khiến màng nhĩ của họ ù đi, cơ thể bất giác run rẩy.

Thế nhưng không có ai chú ý đến máu trong cơ thể Diệp Phàm đột nhiên chuyển động, một luồng sức mạnh thần bí từ một trong bốn bảo vật còn lại lan tỏa ra rồi lao thẳng về phía cơ thể Diệp Phàm.

“Chết đi!!!” Lão tổ điện Bồng Lai hét lớn.

Ông ta cầm kiếm và chém thẳng về phía Diệp Phàm.

Ông ta không hề có ý định nương tay, muốn tiễn thẳng Diệp Phàm lên đường.

Soạt!

Sắc mặt của Lạc Trì Ngư liền thay đổi, cô ta đang định cứu Diệp Phàm thì đột nhiên ánh mắt cô ta dán chặt vào hắn, cơ thể nhất thời cứng đờ lại.

Ầm!!!

Vào thời điểm ngàn cân treo sợi tóc, trong cơ thể Diệp Phàm đột nhiên phát ra một tiếng nổ lớn.

Khi tiếng nổ này phát ra, một luồng khí tức đáng sợ đột nhiên bùng phát từ trên người Diệp Phàm, đã đánh bật một kiếm đó của lão tổ.

Ầm! Ầm! Ầm!

Lúc này, trên bầu trời vang lên hàng loạt tiếng động lớn.

Ngay lập tức, toàn bộ linh khí trong thiên địa trên đảo Bồng Lai tràn về phía Diệp Phàm như ong vỡ tổ, điên cuồng lao vào cơ thể hắn.

Lúc này Diệp Phàm giống như cá voi nuốt chửng biển cả, điên cuồng nuốt chửng linh khí này.

Trong chớp mắt, toàn bộ linh khí của đảo Bồng Lai đều bị một mình Diệp Phàm nuốt chửng.

Vào lúc này, tất cả cường giả của các thế lực ở khắp nơi đều ngây ngẩn cả người, ánh mắt lộ ra vẻ khó tin.

Mặc dù bây giờ linh khí trong thiên địa của đảo Bồng Lai không bằng thời kì đỉnh phong nhưng vẫn rất dồi dào, nếu không sẽ không thể cung cấp cho nhiều người tu luyện như vậy ở đảo Bồng Lai. Nhưng bây giờ linh khí dồi dào này lại bị một mình Diệp Phàm nuốt chửng hết, không thể như vậy được!

Ầm!!!


Với lượng linh khi lớn như vậy tiến vào cơ thể, hội tụ ở đan điền của Diệp Phàm, sau đó phát ra một tiếng nổ vang dội.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK