Mục lục
Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ - Diệp Phàm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Khi kết giới này được thi triển, năng lượng đòn tấn công còn sót lại của Diệp Phàm đều bị chặn lại, nếu không có lẽ toàn bộ tộc Lạc Thần sẽ bị chôn vùi ở đây!

Rầm! ! !

Một bóng người bị đá bay ra ngoài, đập mạnh xuống đất rồi hộc máu, người này chính là Thái thượng trưởng lão của tộc Lạc Thần!

Quả nhiên bà ta đã bị trọng thương, trên ngực có một vết thương rất sâu.

“Cậu…”

Thái thượng trưởng lão của tộc Lạc Thần nhìn chằm chằm vào Diệp Phàm, kết quả trong nháy mắt hắn đã xuất hiện trước mặt rồi vung kiếm đâm vào ngực bà ta, khiến lục phủ ngũ tạng và Nguyên Anh của bà ta bị vỡ nát.

Phụt! ! !

Miệng của thái thượng trưởng lão vẫn còn chảy máu, đôi mắt dán chặt vào Diệp Phàm rồi chết ngay tại chỗ!

Cái chết bi thảm của bà ta đã khiến tất cả thành viên của tộc Lạc Thần đều chết lặng.

Soạt!

Diệp Phàm cũng không lãng phí thời gian, hắn vừa điên cuồng áp chế năng lượng máu của Tổ Vu trong cơ thể, vừa nhanh chóng tiến sâu vào trong thung lũng.

Bùm! ! !

Sâu trong thung lũng có một căn phòng, ở đó vang lên một tiếng hét đáng sợ, cả căn phòng nổ tung, sức mạnh Chân Nguyên liền bộc phát ra bên ngoài, ẩn chứa hơi thở vô cùng đáng sợ.

“Ly Nhi, tốt quá rồi, không ngờ rằng em có thể dung hợp căn nguyên của thân thể Huyền Âm nhanh như vậy, khơi dậy được uy lực của nó bộc phát ra bên ngoài, không hổ danh là người được chị cẩn thận bồi dưỡng, sau này em nhất định sẽ đắc đạo thành tiên, trở thành Lạc Thần mới của tộc Lạc Thần chúng ta!”

Lúc này, trong phòng vừa bị nổ tung đó, đại trưởng lão của tộc Lạc Thần vui vẻ nói với người con gái trước mặt. Cô gái này có vẻ ngoài thanh tú, khí chất phi thường, toàn thân đều toả ra âm khí nồng nặc.

Mặc dù cô gái này còn rất trẻ, nhưng thực lực đã tiến vào Nguyên Anh Cảnh, hơn nữa trên người còn tỏa ra hơi thở của thân thể Huyền Âm, khiến sức mạnh của cô ta càng thêm đáng sợ!

“Đều nhờ vào đại trưởng lão. Nếu như không phải đại trưởng lão ban cho Ly Nhi căn nguyên của thân thể Huyền Âm, thì Ly Nhi làm sao có thể đạt đến trình độ này!” Cô gái cảm ơn đại trưởng lão của tộc Lạc Thần.

“Hừ, cô gái kia đã bị tà linh xâm nhập vào linh hồn, mất đi ý thức của bản thân. Thân thể Huyền Âm này chẳng có tác dụng gì đối với cô ta, còn không bằng đưa thân thể Huyền Âm cho người có thể thật sự khống chế được nó và khơi dậy được sức mạnh của nó!”

Sắc mặt đại trưởng lão lạnh lẽo nói, ánh mắt vừa liếc nhìn người con gái đang nằm trên mặt đất, sắc mặt tái nhợt, biểu tình đau đớn, hơi thở yếu ớt và sức lực toàn thân dường như đã bị cạn kiệt, ánh mắt cô tràn đầy sự khinh thường.

Người con gái này không ai khác chính là Đường Sở Sở!

Lúc này, căn nguyên thân thể Huyền Âm của Đường Sở Sở đã bị đại trưởng lão tộc Lạc Thần lấy đi. Thân thể Huyền Âm đã sớm dung hợp với cơ thể Đường Sở Sở, vậy nên bây giờ mất đi căn nguyên thân thể Huyền Âm, điều này đồng nghĩa với việc tinh lực và sức sống của Đường Sở Sở cũng không còn, khiến cô như ngọn đèn dầu sắp tắt, mạng sống dần mất đi!

“Sở Sở!!!”

Lúc này Diệp Phàm đã xuất hiện ở đây, nhìn thấy Đường Sở Sở đang vô cùng khốn sở, trong lòng hắn lại run lên kịch liệt!

Ah! ! !

Diệp Phàm hét lên đầy đau đớn, vội vàng lao tới ôm chặt lấy Đường Sở Sở: “Sở Sở! Sở Sở!”

Đường Sở Sở từ từ mở mắt ra, bây giờ cô cũng đã tỉnh táo trở lại, nhìn Diệp Phàm rồi nói bằng giọng vô cùng yếu ớt: “Anh Tiểu Phàm!”

“Sở Sở!”

Diệp Phàm không ngừng gọi tên Đường Sở Sở.

“Tên nhóc này thế mà đã chạy được đến đây rồi?”

Đại trưởng lão của tộc Lạc Thần kinh ngạc nhìn Diệp Phàm, sắc mặt liền thay đổi.


Soạt!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK