Mục lục
Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ - Diệp Phàm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Trong sáu nước này, ngoại trừ nước Mỹ và Anh, bốn nước còn lại, quân đoàn Satan đều có thể tiêu diệt.

Đại ma vương Satan tự tin nói.

“Cộng thêm quân đoàn Caesar của tôi, tiêu diệt mấy nước này không phải chuyện khó.”

Đại đế Caesar nói.

“Không cần diệt nước, nhiệm vụ của các người là làm sáu nước đại loạn, làm bọn họ ngoan ngoãn xin tha

Diệp Phàm lạnh nhạt nói.

“Rõ.”

Nhóm người này cúi người nói.

“Đúng rồi, Hạo Thiên, Đại Hổ Nhị Hổ vẫn chưa tỉnh sao?” Diệp Phàm hỏi.

“Vẫn chưa, nhưng triệu chứng sinh mệnh của hai người đều bình thường.”

Đông Phương Hạo Thiên trả lời.

Diệp Phàm cau mày, suy nghĩ xem tình huống của Đại Hổ Nhị Hổ là như thế nào.

Cùng lúc đó, quốc chủ sáu nước biết được tin Diệp Phàm chưa chết thì cực kỳ khiếp sợ.

Bọn họ không ngờ sáu viên đạn đạo này cũng không thể giết chết tên nhóc kia.

Vị Hộ Quốc Thần Tướng, đệ tử chiến thần Thiên Sách này thật sự khó giết chết như vậy sao?

Bọn họ bắt đầu suy nghĩ phương pháp khác để đối phó với Diệp Phàm, nhưng bọn hắn lại không biết có một tai nạn sắp buông xuống quốc gia của bọn họ.

Trong Thánh Điện -

Khi điện chủ Thánh Điện biết được toàn bộ tám giáo chủ đều ngã xuống, 10 vạn đại quân Thành kỵ sĩ bị xóa sổ, lửa giận bừng lên, bộc phát ra uy áp ngập trời, trực tiếp làm cả tòa đại điện thành bột mịn.

Lúc này người của Thánh Điện đều quỳ rạp xuống đất, run bần bật.

"Diệp Phàm, bổn điện chủ phải giết ngươi.”

Điện chủ Thánh Điện tức giận hét.

Ở một chỗ tối nào đó của thế giới, một âm thanh lạnh tận xương đột ngột vang lên: “Tên Nghị Chủ Hắc Ám vô dụng, ngay cả một thằng nhãi cũng không đối phó được.

“Chủ nhân, để ta đi giết người này”

Ngay sau đó, một âm thanh khác vang lên.

“Cứ giữ lại mạng hắn, chờ Cổ Tam Thông xuất hiện rồi giết một thể.”

Âm thanh lạnh lẽo tận xương kia lại vang lên.

Trong một lâu đài cô thần bí trên hòn đảo nhỏ nào đó ở phương Tây.

Trong lâu đài cổ này, một lão giả ngoại quốc mặc đồ màu trắng đang uống trà.

Ông ta nhấp một ngụm trà, nói: “Trà Long quốc không tệ, Long quốc này đúng là một quốc gia tràn đầy bất ngờ”

“Đại nhân, rất nhanh thôi Long quốc cũng sẽ trở thành một phần của liên minh các thần của chúng ta.

Một người đàn ông trung niên đứng sau lão giả này lên tiếng.

“Muốn chinh phục con rồng phương Đông cổ xưa này không đơn giản như vậy.

Lão giả nói.

“Báo!”

Lúc này một người đàn ông nhanh chóng bước vào, khom người nói.

“Chuyện gì?”

Lão giả nói.

Người đàn ông này nói kỹ càng lại chuyện xảy ra ở vương quốc Anh, nói: “Bây giờ đại đế Caesar đã thần phục Hộ Quốc Thần Tướng Long quốc.

“Tên Caesar này thật to gan, dám phản bội liên minh”

“Ta sẽ đi giết hắn.

Người đàn ông trung niên kia quát to.

“Tạm thời đừng vội.” Lão giả nói.

“Ta đã nghe danh vị Hộ Quốc Thần Tướng này từ lâu, nghe nói hắn là đệ tử chiến thần Thiên Sách, năm đó liên minh vốn định thu phục chiến thần Thiên Sách, đáng tiếc thất bại, không ngờ 20 năm sau, đệ tử của hắn cũng lại cường thế như hắn.”

"

“Hiện giờ danh tiếng của đệ tử chiến thần Long quốc cực cao, quyền cao chức trọng, có được danh xưng Hộ Quốc Thần Tướng, nếu có thể thu phục được hắn, có lẽ chúng ta có thể bắt được con rồng phương Đông này.

Lão giả bình tĩnh nói.

“Vậy ta sẽ đi bắt tên tiểu tử này.

Người đàn ông trung niên lạnh nhạt nói.

“Không cần xúc động, với biểu hiện của người này, muốn thu phục được hắn chỉ sợ sẽ không dễ dàng, cần phải tỉ mỉ thiết kế."

Lão giả lắc đầu, sau đó nói: “Ngươi đi điều tra tất cả tư liệu liên quan đến người này cho ta

lại.

“Rõ.”

Người đàn ông trung niên gật đầu.

Trong Nội Các Long quốc, vài vị trưởng lão Nội Các lại tụ

“Không ngờ nhiều đạn đạo như vậy cũng không thể giết được hắn.”

Một trưởng lão Nội Các không cam lòng nói.

“Mặc dù không giết chết hắn, nhưng chỉ cần tiêu diệt vài vị sư phụ của hắn, hắn không có chỗ dựa, còn không phải mặc chúng ta chơi đùa”

Một trưởng lão Nội Các khác nói.

“Thật sự diệt trừ được vài vị sư phụ kia của hắn sao?”

“Không phải Cổ Tam Thông vẫn chưa xuất hiện sao?”

Một vị trưởng lão khác lên tiếng.

“Yên tâm, tất cả nằm trong sự khống chế của ta.”

“Cho dù tên kia không chết, chờ hắn về nước, đó cũng là ngày giỗ của hắn.

Thiên Hải, trong khu biệt thử Tử Kinh.

Lâm Thi Âm cau mày, nhìn Cơ Như Yên và Đường Sở Sở: “Đã qua mười mấy tiếng, hai vị sư phụ vẫn chưa trở về, không lẽ bọn họ thật sự đã xảy ra chuyện?”

“Đều do tôi, là lỗi của tôi.”

“Hiện tại tôi đi tìm hai vị sư phụ”

Đường Sở Sở nói xong lao ra ngoài biệt thự.

Cơ Như Yên và Lâm Thi Âm cùng lao ra ngoài, nhưng khi bọn họ đi ra ngoài biệt thự thì biến sắc.

Một đoàn người đứng ngoài biệt thự, tản ra hơi thở lạnh lẽo.

“Mấy người là ai?"

Đường Sở Sở nhíu mày.

“Bắt lấy!”

Người cầm đầu đoàn người này ra lệnh.

Nếu Diệp Phàm ở đây sẽ nhận ra người này chính là Tuyệt Vô Thần, thủ hộ Long Cấm Địa Cấp từng xuất hiện ở Võ Minh, bên cạnh người này còn có thủ hộ Nhân Cấp Phá Thiên.

Tuyệt Vô Thần vừa ra lệnh, Phả Thiên dẫn theo những người khác lao về phía ba người Đường Sở Sở.

Hai bên chiến đấu kịch liệt.

Hiện giờ thực lực của Đường Sở Sở đã đạt đến Tông cảnh, cộng thêm Lâm Thi Âm và Cơ Như Yên, sức chiến đấu của ba người cũng cực kỳ mạnh, cho dù Phá Thiên và các cao thủ khác cùng ra tay cũng khó có thể bắt được bọn họ.

Lúc này Tuyệt Vô Thần ra tay đánh ra một quyền, kim quang ngập trời lóe lên, phát ra tiếng nổ động trời.

Hiện giờ thực lực của Tuyệt Vô Thần còn khủng bố hơn lúc ở Võ Minh rất nhiều.

Một quyền này của ông ta làm ba người Đường Sở Sở bay ra ngoài, nện trên mặt đất, hộc máu.

Đám người Phá Thiên xông đến cầm lưỡi dao kề trên cổ ba ngươi bọn họ.

“Dẫn đi!”

Tuyệt Vô Thần lạnh nhạt nói.

Đường Sở Sở, Lâm Thi Âm, Cơ Như Yên bị dẫn đi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK