Mục lục
Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ - Diệp Phàm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhưng bây giờ đã khác xưa, bây giờ Hoàng Bộ Thương đã mất đi tay phải, ông ta chỉ là một kẻ tàn tật, sao Mạc Lâm có thể sợ hãi được?

Về phần Mộ Bạch và đám người Đồ Phu nhìn thấy Mạc Lâm chuẩn bị công kích Hoàng Bộ Thương, sắc mặt bọn họ trở nên lạnh lùng, đang chuẩn bị ra tay thì một cảnh tượng khiến bọn họ kinh hãi đã xảy ra.

Hoàng Bộ Thương nhìn Mạc Lâm lao về phía mình, với ánh mắt sắc bén lạnh lùng, một thanh kiếm gãy trượt ra khỏi tay áo bên trái, ông ta dùng tay trái cầm thanh kiếm gãy và trực tiếp vung lên.

Phụt!

Trong chớp mắt, Mạc Lâm dừng bước lại, hai mắt mở to, ôm lấy cổ, máu từ cổ phun trào ra.

Thịch một tiếng,

Tên Mạc Lâm này trực tiếp ngã xuống đất, chết không nhắm mắt.

Cho đến lúc chết hắn ta cũng chưa bao giờ nghĩ đến, với tư cách là quân đoàn trưởng của quân đoàn đệ nhất trong quân Thiên Lang, lại bị một người tàn phế với bàn tay phải bị cụt dùng một chiêu hạ gục trong nháy mắt!

Chu Thiên Lâm, Miêu Thiên và đám người Mộ Bạch đều vô cùng chấn động.

Tốc độ Hoàng Bộ Thương rút kiếm bằng tay trái vừa rồi nhanh đến mức tận cùng, giống như ảo ảnh vụt qua rồi biến mất, khiến người ta không thể phản ứng kịp!

"Tên Hoàng Bộ này có thực sự mạnh như vậy sao?"

Đoàn Đao nuốt nước bọt, kinh ngạc nói.

Hoàng Bộ Thương này vốn dĩ cầm kiếm bằng tay phải, nhưng bây giờ tay phải đã không còn, theo lý mà nói thì ông ta đã là một người vô dụng.

Nhưng bây giờ, đối phương đã thành thạo việc sử dụng kiếm bằng tay trái, thậm chí tốc độ rút kiếm của tay trái còn nhanh hơn tốc độ của tay phải lúc trước.

Điều này thật sự làm người ta không thể ngờ được!

"Mạc Lâm!"

Lúc này, Chu Thiên Lâm mới tỉnh táo lại, nhìn ​​cấp dưới thân cận nhất của mình cứ vậy mà chết, vẻ mặt ông ta đau buồn hét lên.

Bốp!

Chu Thiên Lâm dùng ánh mắt khát máu nhìn chằm chằm Hoàng Bộ Thương, trong mắt lóe lên sát ý lạnh lùng.

"Hoàng Bộ Thương, ông dám giết người của tôi, tôi muốn ông phải chết!"

Chu Thiên Lâm tức giận gầm lên.

"Chu quân chủ, đừng xúc động!"

Miêu Thiên túm lấy Chu Thiên Lâm, nhìn đám người Hoàng Bộ Thương rồi nói: "Các vị, quân Thiên Sách của các người đã tự ý rời khỏi căn cứ, xâm nhập vào Tây Nam là đã vi phạm quân luật, chúng tôi đã nhận được mệnh lệnh từ cấp trên, đến thông báo cho các người lập tức trở về căn cứ của mình, nếu không chúng tôi sẽ phải ra tay!

"Hôm nay người nào cản đường tôi sẽ bị giết không thương tiếc!"

Hoàng Bộ Thương hét lên với vẻ mặt lạnh lùng vô tình.

"Giết!"

Tất cả binh lính của quân Thiên Sách đồng loạt hét lên, trong mắt họ tràn đầy quyết tâm, không hề nao núng!

"Xem ra quân Thiên Sách các người muốn phản bội Long Quốc, nếu đã như vậy, đêm nay quân Thiên Lang của tôi sẽ giúp thanh lọc tổ chức cho Long Quốc!"

"Mọi người trong quân Thiên Lang nghe lệnh, giết!"

Chu Thiên Lâm trực tiếp gầm lên trong sự giận dữ.

Ông ta ra lệnh một tiếng, hàng trăm ngàn binh lính của quân Thiên Lang trực tiếp hành động.

Ngay khi quân Thiên Lang vừa hành động, những người lính của chiến khu Tây Bộ cũng chỉ có thể hành động.

Ngay khi hai bên này vừa ra tay, quân Thiên Sách tự nhiên tấn công không chút do dự.

Ầm ầm ầm!

Cùng với hàng loạt âm thanh gầm rú truyền đến,

Một cuộc chiến lớn trực tiếp nổ ra giữa quân Thiên Sách, quân Thiên Lang và chiến khu Tây Bộ!

Trận chiến lớn này đã gây chấn động toàn bộ Tây Nam và thậm chí cả Long Quốc!

Và khi thời gian trôi qua, một ngày mới đã đến rất nhanh!

Mặt trời mọc ở đằng đông,

Ở nhà tù Tây Nam, tất cả tù nhân đều được đưa ra sân thể dục để hóng gió!

Diệp Phàm cũng đi tới sân thể dục này.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK