Mục lục
Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ - Diệp Phàm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vẫn chưa xong, Diệp Phàm vứt cánh tay của đối phương xuống đất, một tay vung lên bóp cổ đối phương, nhấc lên, ném xuống mặt đất.

Ầm!!!

Một tiếng va chạm nặng nề vang lên.

Vị cao thủ tông sư điện Cuồng Thần nện mạnh xuống đất, đập nứt vỡ mặt đất xi măng.

Ông ta điên cuồng hộc máu, xương cốt đứt gãy, ngũ tạng lục phủ bị dập nát!

Chưa đầy mấy giây, vị cao thủ này tắt thở, hai mắt mở to, chết không nhắm mắt!

Thấy vậy ba vị cao thủ tông sư của ba điện còn lại biến sắc, ánh mắt ngưng trọng.

Các cao thủ khác của bốn điện cũng nhìn Diệp Phàm với ánh mắt khiếp sợ.

Cao thủ điện Chiến Hoàng nhìn thấy cảnh tượng này, hít một hơi sâu.

“Đến lượt mấy người!”

Diệp Phàm nhìn chằm chằm vào ba vị cao thủ tông sư còn lại, bước lên một bước lao về phía ba người này.

Ba vị cao thủ này liên thủ chiến đấu kịch liệt với Diệp Phàm.

Đám người Huyết Đồ, Diễm, mười cao thủ Ảnh Bộ cũng tấn công các cao thủ của bốn điện, hai bên chém giết lẫn nhau!

Ầm ầm ầm!

Rất nhanh, ba tiếng gào thét chói tai vang lên,

Ba vị cao thủ tông sư của ba điện bị Diệp Phàm đánh bay ra ngoài, nện trên mặt đất phun máu, hơi thở thoi thóp.

“Mày…”

Ba người trừng to mắt nhìn Diệp Phàm, chưa nói xong đã tắt thở!

Bốn vị tông sư bị giết, ý chí của đám người còn lại của bốn điện hoàn toàn không có.

Bọn họ đại loạn, hoàn toàn mất đi dục vọng chiến đấu, bỏ chiến chạy trốn.

“Tuổi còn thể đã có thể giết chết cao thủ tông sư, Tu La thật lợi hại, có thể dạy dỗ ra một đệ tử yêu nghiệt như vậy!”

Đột nhiên một giọng nói u lãnh quanh quẩn bên tai đám người Diệp Phàm.

Giọng nói lạnh lẽo vang lên trực tiếp khiến trái tim của nhiều người có mặt ở đó run rẩy không ngừng, họ cảm thấy cực kỳ khó thở!

Ngay lập tức, ánh mắt của bọn họ đều hướng về phía trước.

Chỉ nhìn thấy một đám người mặc áo choàng đen, đeo mặt nạ ác quỷ màu vàng vào màu tím, tên cầm đầu thì đeo mặt nạ quỷ màu trắng, hắn ta cũng chính là người vừa lên tiếng.

“Quân đoàn Satan!” Diệp Phàm nhìn đám người này rồi lạnh lùng nói.

Những người này rõ ràng là thành viên của Quân đoàn Satan!

“Thực lực của mày rất mạnh, Tu La cũng xem như có chút bản lĩnh.”

“Đáng tiếc dù có bản lĩnh đến mấy cũng chỉ có thể trốn tránh không dám lộ diện!”

“Có vẻ như ông ta đang rất sợ hãi!” Người đàn ông đeo mặt nạ quỷ màu trắng cười khẩy.

Soạt!

Nghe thấy đối phương nói tứ sư phụ của mình như vậy, sắc mặt Diệp Phàm tối sầm lại, trong mắt lóe lên sát ý lạnh lẽo, quát lớn: “Kẻ nào dám sỉ nhục sư phụ của tao, đều phải chết!”

Trong nháy mắt, Diệp Phàm lao thẳng về phía đối thủ.

Trong lòng hắn, ngoài cha mẹ ra thì bảy vị sư phụ chính là người quan trọng nhất trong cuộc đời này, vậy nên hắn sẽ không bao giờ cho phép bất cứ ai nói xấu họ!

Kẻ nào dám sỉ nhục bảy vị sư phụ của hắn, đều phải chết!

Khoảnh khắc Diệp Phàm ra tay, con ngươi của người đeo mặt nạ màu trắng chợt co lại, tỏa ra một cỗ tà khí quỷ dị.

Soạt!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK