Mục lục
Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ - Diệp Phàm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hán Vương nhìn thấy cảnh này thì rất kinh hãi.

“Cậu...” Ông ta nhìn Diệp Phàm nhưng không thể thốt lên lời.

Trong phòng, Tây Môn Vũ nhìn chằm chằm vào Thượng Quan Lưu Ly: “Bảo bối, không sao đâu, chúng ta tiếp tục nào!”

Vừa nói gã ta vừa xé quần áo của Thượng Quan Lưu Ly, để lộ ra làn da trắng nõn!

“Nếu anh dám động vào tôi, tôi sẽ cắn lưỡi tự sát!” Thượng Quan Lưu Ly hét lên.

“Tự sát?”

“Không sao cả, em chết rồi, thân thể của em vẫn còn có thể chơi đùa được!” Tây Môn Vũ lộ ra nụ cười biến thái.

Thượng Quan Lưu Ly nghe vậy, thân thể bất giác run lên, cảm thấy vô cùng bất lực và tuyệt vọng!

“Nào, bảo bối!”

Ah! ! !

Ngay khi Tây Môn Vũ lao về phía Thượng Quan Lưu Ly, thì đột nhiên có một tiếng hét căm phẫn vang lên.

Ngoài phòng, Diệp Phàm nghe được tiếng hét này, hai mắt liền nheo lại, đang định xông vào phòng, kết quả...

Ầm!!!

Một tiếng nổ rung trời phát ra từ trong căn phòng, khiến ngôi nhà trực tiếp nổ tung.

Hán Vương chưa kịp phản ứng đã bị luồng năng lượng đáng sợ từ trong phòng bộc phát, đập mạnh xuống đất, chết ngay tại chỗ!

Diệp Phàm nheo ánh mắt lộ rõ vẻ kinh ngạc, hắn vung tay ngăn cản lực lượng phát ra từ trong căn phòng.

Những cường giả võ đạo bị áp chế quỳ trên mặt đất khi chịu phải lực lượng này, không chết thì cũng tàn phế!

Một lúc sau, năng lượng đáng sợ kia mới tản đi.

Thượng Quan Lưu Ly đứng đó, ngọn lửa quanh người cháy bừng bừng như một quả cầu đầy màu sắc, tản ra một cỗ uy thế vô cùng đáng sợ!

Tây Môn Vũ bị ngọn lửa thiêu đốt, phát ra tiếng kêu thảm thiết thê lương.

“Đại thiếu gia!”

Lúc này, một cường giả tông sư của Tây Môn phiệt xuất hiện, hét lớn với Tây Môn Vũ, ông ta vội vàng xông tới, muốn dập lửa trên người của đối phương.

Kết quả, ông ta vừa chạm vào người Tây Môn Vũ thì lửa trên người đối phương đã lan ra, cuối cùng cả hai người đều bị lửa thiêu rụi, ngay cả mảnh vụn cũng không còn!

“Cô chủ, chuyện này…”

Tiểu Thanh bị dọa tới ngây người nhìn Thượng Quan Lưu Ly!

“Lửa cháy mạnh thật!”

Diệp Phàm nhìn ngọn lửa đang thiêu đốt trên người Thượng Quan Lưu Ly, ánh mắt lộ ra vẻ ngạc nhiên.

Uy lực của ngọn lửa này, cho dù là hắn cũng không chắc chắn có thể ngăn cản được.

Vụt!

Ngọn lửa trên người Thượng Quan Lưu Ly bỗng nhiên biến mất, cô nhắm chặt hai mắt rồi ngã xuống mặt đất.

“Chị!”

Tiểu Thanh vội vàng vọt tới, Diệp Phàm cũng đi tới trước mặt Thượng Quan Lưu Ly, kiểm tra thân thể.

“Cô chủ nhà cô không có gì đáng ngại, chỉ là tiêu hao quá độ, nghỉ ngơi một chút là được!”

Diệp Phàm nói.

Hắn ôm Thượng Quan Lưu Ly trở về Tử Đàn nhất phẩm.

Chuyện xảy ra ở phủ Hán Vương rất nhanh đã truyền ra ngoài, khiến cho cả Đế Đô bàn tán sôi nổi!

“Cái gì? Hán Vương chết rồi?”

“Vậy Lưu Ly thì sao?”

Ở nhà Thượng Quan, Thượng Quan Hồng ngạc nhiên nói.

“Không biết, hiện trường không thấy thi thể đại tiểu thư!”

Tên thuộc hạ báo cáo.


“Không có? Lẽ nào nó còn sống?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK