Mục lục
Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ - Diệp Phàm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngày hôm sau, sáng sớm!

Diệp Phàm bước ra khỏi phòng thì nhìn thấy Ngải Á đi tới, cô ta mỉm cười nhìn hắn, mỉm cười nói: "Chào buổi sáng, anh Diệp, tối qua anh ngủ ngon không?"

"Cũng được!"

Diệp Phàm gật đầu.

"Anh Diệp, anh có cần gì nữa không?"

Ngải Á nhìn Diệp Phàm với vẻ mặt quan tâm và hỏi.

Khi Diệp Phàm đang muốn mở miệng, liền nhìn thấy một thanh niên mặc trang phục quý tộc đi tới, nhìn Ngải Á kêu lên: "Ngải Á, cô ở đây à!"

"Fox, sao anh lại ở đây?"

Ngải Á quay lại nhìn thanh niên này, lông mày nhíu lại và ánh mắt tràn đầy bất mãn.

"Ngải Á, tôi..." Thanh niên nhìn Ngải Á đang muốn mở miệng, ánh mắt đột nhiên chú ý tới Diệp Phàm, lập tức cau mày: "Anh ta là ai?"

đi!"

"Anh ấy là khách của hoàng gia chúng tôi!"

"Anh còn có việc gì không? Không có việc gì thì mời đi về

Ngải Á nói thẳng.

"Anh ta là một người phương Đông, cũng có tư cách làm khách của hoàng gia Vương quốc Anh sao?"

Thanh niên nói với vẻ khinh thường, sau đó nhìn chằm chằm Diệp Phàm: "Tên kia, rốt cuộc thì anh là ai, anh có quan hệ gì với Ngải Á?"

“Tôi và cô ấy có quan hệ gì thì liên quan gì đến anh?”

Diệp Phàm hừ một tiếng, nói.

Sắc mặt của thanh niên trở nên lạnh lùng, anh ta đột nhiên hét lớn: "Maikin!"

Xoet!

Thanh niên vừa dứt lời, một bóng người đột nhiên xuất hiện, lao về phía Diệp Phàm.

kia.

"Fox, anh đang làm gì vậy?"

Sắc mặt của Ngải Á thay đổi, cô ta hét lớn với thanh niên

"Bất kỳ người đàn ông nào đến gần cô đều đáng chết!"

Thanh niên này hét lên với vẻ mặt độc đoán.

Rắc

Lúc này, một tiếng xương gãy giòn vang truyền đến.

Thanh niên kia tưởng rằng Diệp Phàm đã bị giết, nhưng một bóng người rơi xuống trước mặt anh ta, nôn ra máu và chết không nhắm mắt.

Người này chính là cận vệ Maikin mà anh ta nhắc đến.

Xoet!

Sắc mặt thanh niên thay đổi, trong mắt lộ ra vẻ không thể tin nổi, nhìn chằm chằm Diệp Phàm: "Sao anh dám giết người của tôi? Anh có biết tôi là ai không?

"Anh là ai thì có liên quan gì đến tôi?"

"Cút, hoặc là chết!"

Sắc mặt Diệp Phàm lạnh lùng hét lên.

"Anh...

Thanh niên nhìn thấy Diệp Phàm đang định nói gì đó, hắn liền vung tay lên, trực tiếp đánh anh ta bay ra ngoài, đập mạnh xuống đất nôn ra máu, chết ngay tại chỗ!

Xoet!

Sắc mặt Ngải Á thay đổi trông rất khó coi khi nhìn thấy thanh niên này bị giết.

Cô ta liếc nhìn Diệp Phàm: "Anh Diệp, anh ta là con trai của Quốc chủ Vương quốc Anh!"

"Ồ, vậy thì sao?"

Vẻ mặt Diệp Phàm thờ ơ nói.

Hắn thậm chí còn dám đánh Quốc chủ của Lang Quốc, anh ta chỉ là một đứa con trai của Quốc chủ Vương quốc Anh, giết thì đã sao?

"Nói hay lắm!"

Lúc này, Nữ hoàng Eli bước vào, mỉm cười nhìn Diệp Phàm và nói: "Cậu Diệp xứng đáng là Hộ quốc thần tướng của Long Quốc, thực sự rất khí phách!"

"Bây giờ chắc bà đang vui lắm đúng không!"

Diệp Phàm nhìn Nữ hoàng Eli cười lạnh, còn bà ta thì nói: "Tại sao cậu Diệp lại nói như vậy?"

"Tôi giết chết con trai của Quốc chủ Vương quốc Anh, đối phương nhất định sẽ không bỏ qua cho tôi, như vậy thì tôi chỉ có thể đứng chung một phe với bà để chống lại vị Quốc chủ kia!"

Diệp Phàm cong môi.

"Cậu Diệp, nếu chúng ta hợp tác, mỗi người chúng ta sẽ chỉ có lợi, không có hại gì cả!"

Nữ hoàng Eli mỉm cười.

"Tốt nhất là bà nên nhớ kỹ lời mà bà đã nói, nếu như tôi giúp bà leo lên ngôi vị, đến lúc đó nếu bà trở mặt thì đừng trách tôi không khách khí!"

Diệp Phàm lạnh lùng nhìn Nữ hoàng Eli, còn bà ta thì vui vẻ ra mặt, nói: "Cậu Diệp yên tâm, tôi lấy tư cách là Nữ hoàng của Vương quốc Anh thề rằng tôi sẽ không bao giờ là kẻ địch của Long Quốc!"

"Nữ hoàng, không hay rồi, Quốc chủ điều động năm quân đoàn gồm 200 nghìn quân, bao vây toàn bộ cung điện!"

Lúc này, một vị thống lĩnh hộ vệ trong cung điện vội vàng chạy tới nói với Nữ hoàng Eli.

Sắc mặt Nữ hoàng Eli nghiêm túc, nói: "Đội quân 200 nghìn người, John đúng là dám ra hết vốn gốc!"

"Tới cũng nhanh thật!"

Diệp Phàm hừ lạnh một tiếng.

Huyết Cơ đi ra, nhìn Diệp Phàm nói: "Anh định làm thế nào?"

"Làm thế nào?"

Diệp Phàm nheo mắt lại, lạnh lùng nói: "Đương nhiên là tới bao nhiêu thì giết bấy nhiêu!"

Bên ngoài cung điện, lúc này có vô số binh lính của Vương quốc Anh mặc chiến giáp đang tụ tập.

Tất cả 200 nghìn quân đến từ năm quân đoàn lớn của Vương quốc Anh lúc này đều tập trung tại đây, bao vây toàn bộ cung điện một cách chặt chẽ.

Hiện tại Luân Đôn đang trong tình trạng giới nghiêm, tất cả người dân không được phép ra đường, chính vì điều này mà tin tức cung điện bị 200 nghìn quân bao vây vẫn chưa bị truyền đi.

Một khi tin tức quân đội của Vương quốc Anh bao vây cung điện truyền ra, sẽ gây chấn động lớn ở Vương quốc Anh.

Suy cho cùng, trong lòng người dân Vương quốc Anh, Nữ hoàng của Vương quốc Anh là biểu tượng tinh thần của họ và không thể báng bổ được!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK