Mục lục
Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ - Diệp Phàm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tập đoàn Đường Thị, Thiên Hải!

Lúc này, một đám người đang bảo vệ ở đây, canh phòng nghiêm ngặt!

Tất cả bọn họ đều là người của Bách Hoa Lâu. Rất nhanh, Diệp Phàm đã dẫn Đại Hổ, Nhị Hổ và Mộ Bạch cộng thêm ba nghìn Thiên Sách Vệ xuất hiện ở đây.

“Thiếu chủ!”

Hạ Trúc đứng ở đây, thấy Diệp Phàm trở về, vội vàng gọi.

“Bà xã tôi thế nào rồi?”

Diệp Phàm lập tức hỏi.

“Thiếu phu nhân đang ở trong phòng làm việc, không có gì đáng ngại!”

Hạ Trúc nói.

Diệp Phàm đi thẳng về phía phòng làm việc ở trên tầng. Đại Hổ, Nhị Hổ và Mộ Bạch đều đi lên theo, còn tất cả Thiên Sách Vệ thì ở lại dưới tầng.

Lúc này, Đường Sở Sở đang ngồi trong phòng làm việc của cô, bên cạnh cô còn có một ông già, chính là ông già lúc trước muốn nhận cô làm đồ đệ kia, Xuân Lan cũng đứng ở đây.

“Bà xã!”

Lúc này, cửa phòng làm việc bị mở ra, Diệp Phàm xông thẳng vào.

“Anh Tiểu Phàm!”

Đường Sở Sở đứng dậy, nhìn Diệp Phàm gọi.

“Bà xã, em không sao chứ?”

Diệp Phàm ôm lấy Đường Sở Sở, nói.

“Em không sao!”

Đường Sở Sở lắc đầu.

“Xin lỗi thiếu chủ, là thuộc hạ không làm hết chức trách, không bảo vệ tốt cho thiếu phu nhân, khiến thiếu phu nhân hoảng sợ rồi!”

Xuân Lan cúi người với Diệp Phàm, nói.

“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”

Vẻ mặt Diệp Phàm lạnh băng hỏi.

“Mấy tiếng trước, thiếu phu nhân vừa rời khỏi công ty, thì bị một đám người tập kích. Đông Mai và thành viên Bách Hoa Lâu liều chết ngăn chặn, kết quả lại không đánh lại, Đông Mai bị thương, người khác tất cả đều chết thảm!”

Xuân Lan nói.

“Cũng may Mặc tiền bối ra tay kịp lúc, nếu không chắc em đã bị đám người kia bắt đi rồi!”

Đường Sở Sở chỉ ông già kia nói.

“Là ông!”

Ánh mắt Diệp Phàm liếc nhìn về phía ông già kia.

“Tiểu hữu, chúng ta lại gặp mặt rồi!”

“Hôm nay lão phu đã cứu bà xã cậu một mạng, cậu muốn cảm ơn lão phu thế nào?”

Ông già này mỉm cười nhìn Diệp Phàm.

“Sao ông lại đúng lúc bắt gặp Sở Sở có nguy hiểm? Không lẽ ông còn chưa từ bỏ suy nghĩ nhận bà xã tôi làm đồ đệ ư?”

Diệp Phàm nhìn ông già này, lạnh lùng hỏi.

“Lão phu chỉ là đúng lúc gặp đám người kia, nhận ra thân phận bọn họ không tầm thường, nên đi theo xem sao.”

“Không ngờ người bọn họ muốn đối phó lại là cô Đường, nên lão phu ra tay giúp đỡ thôi!”

Ông già này thản nhiên nói.

“Tra rõ ràng thân phận của đám người kia chưa?”

Diệp Phàm nhìn Xuân Lan.

“Bọn họ là người của Hắc Kiếm Điện thế lực cấp A thế giới ngầm!”

Xuân Lan nói.

“Hắc Kiếm Điện?”

“Tại sao bọn họ lại muốn đối phó Sở Sở?”

Diệp Phàm cau mày.

“Theo như chúng tôi điều tra, điện chủ Hắc Kiếm Điện chính là Ngô Thiên Kiếm lão tam nhà họ Ngô quân Thiên Phủ!”

Xuân Lan nhìn Diệp Phàm nói.

“Là hắn ta? Vậy hắn ta bắt Sở Sở chính là nhắm vào tôi rồi!”

“Hắn ta là muốn trả thù cho nhà họ Ngô!”

Diệp Phàm lạnh lùng nói.

“Đúng vậy, mấy ngày trước, Hắc Kiếm Điện phát ra Hắc Kiếm Lệnh, triệu tập thành viên của cả Hắc Kiếm Điện đến Thiên Hải.”

“Bây giờ chắc bọn họ đã đến Thiên Hải hết rồi, chỉ là không tìm thấy thiếu chủ, nên mới ra tay với thiếu phu nhân!”


Xuân Lan trả lời.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK