Mục lục
Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ - Diệp Phàm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cơ Phong Thiên cầm roi quất thẳng về phía Long Kình.

Ngay lập tức, cây roi và trường thương được điêu khắc họa tiết rồi va chạm với nhau, giống như sao Hỏa va vào Trái Đất, truyền ra tiếng nổ rung trời!

Lực lượng chân khí ngập trời tản ra bốn phía!

Phụt!!!

Cơ thể Cơ Phong Thiên run lên, miệng phun máu, ông ta bay ra ngoài, quỳ trên mặt đất.

Ngay sau đó, Cơ Phong Thiên cầm cây roi dài đánh về phía Diệp Phàm.

Lúc này Diệp Phàm vẫn đang tập trung chữa trị cho Cơ Như Yên.

Đám người Huyết Phu đang muốn xông lên ngăn cản Cơ Phong Thiên, kết quả một bóng dáng đã vọt trước tới chắn trước mặt hắn.

Người này không ai khác chính là Trần Sư Sư!

Ầm!!!

Lâp tức, roi dài trong tay ông ta quất thẳng vào người Trần sư sư, khiến cho cơ thể bà bay ngược ra ngoài.

Phụt phụt!!!

Trần Sư Sư hộc máu liên tục trên không trung.

Ầm một tiếng, Trần Sư Sư rơi xuống đất, bị thương nghiêm trọng.

Vẻ mặt Cơ Phong Thiên lạnh lùng, tiếp tục đi về phía Diệp Phàm.

Nhưng vừa đến gần Diệp Phàm liền phát hiện hai chân của mình đã bị ai đó ôm chặt, người này vẫn là Trần Sư Sư!

Lúc này, Trần Sư Sư đã bị thương nặng, nhưng bà dựa vào nghị lực ngoan cường để đi tới trước mặt Cơ Phong Thiên, hai tay ôm chặt lấy chân ông ta, không để cho đối phương lại gần Diệp Phàm và Cơ Như Yên.

“Bỏ ra!!!”

Cơ Phong Thiên nhìn Trần sư sư lạnh lùng quát lớn.

“Cho dù tôi có chết cũng không để cho ông làm hại tới Như Yên!”

Trần Sư Sư miệng hộc máu, vẻ mặt kiên quyết nói.

Vẻ mặt Cơ Phong Thiên trở nên lạnh lẽo, ông ta dùng chân đá mạnh, muốn đá Trần Sư Sư ra xa!

Phụt!

Trần Sư Sư bị đá hộc máu lần nữa, nhưng hai tay vẫn ôm chặt lấy chân Cơ Phong Thiên, ánh mắt tràn đầy vẻ cương quyết!

Vút!!!

Cơ Phong Thiên giận dữ, ông ta cầm roi hung hăng quất lên người Trần Sư Sư!

“Đừng!”

Lúc này, Cơ Như Yên đã hồi phục lại ý thức, cô hét lên.

Tất cả đã muộn, roi trong tay Cơ Phong Thiên đánh mạnh lên người Trần Sư Sư.

Phụt!!!

Cây roi dài của Cơ Phong Thiên quất lên người Trần Sư Sư, khiến toàn bộ kinh mạch, lục phủ ngũ tạng của bà nát bấy.

Trần Tiên Tiên phun ra một ngụm máu tươi, hơi thở thoi thóp.

“Mẹ!!!”

Cơ Như Yên xông thẳng lên, ôm lấy Trần Sư Sư.

“Như…Như Yên, cố gắng sống tốt!”

Trần Sư Sư nhìn Cơ Như Yên, dùng chút sức lực cuối cùng để dặn dò cô.

Dứt lời, bà chút hơi thở cuối cùng!

“Mẹ, mẹ, mẹ đừng chết !!!”

Cơ Như Yên nhìn Trần Sư Sư không ngừng gọi tên bà.

Đột nhiên, cô nhìn về phía Diệp Phàm: “Thiếu chủ, cứu mẹ của tôi, cứu bà ấy!!!”

“Xin lỗi, bà ấy đã chết rồi, tôi cũng không giúp được!”

Diệp Phàm lắc đầu nhìn Trần Sư Sư, thở dài nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK