“Xem ra, người này đã không kiên nhẫn được nữa rồi!”
“Nếu đã vậy thì không thể trách ta được!”
“Đã tới lúc phải chỉnh đốn lại thương hội Thương Long rồi!”
Nhan Hòa híp mắt lạnh giọng nói, trên người ông ta tản ra hơi thở vô cùng uy áp!
…
Chớp mắt, ngày mới đã đến!
Diệp Phàm vừa thức dậy thì Đường Sở Sở đã dùng xong bữa sáng.
“Sở Sở, sao em dậy sớm vậy?”
Diệp Phàm nói.
“Hôm nay là ngày sản phẩm mới của Đường thị được đưa ra thị trường, em phải dậy sớm đến công ty!”
“Anh Tiểu Phàm, tạm biệt!”
Đường Sở Sở nói rồi đứng dậy rời đi.
“Nào, hôn một cái!”
Diệp Phàm bước lên ôm lấy cô hôn một cái, Đường Sở Sở mang theo vẻ mặt thẹn thùng rời khỏi biệt thự!
Mà vẻ mặt Diệp Phàm cũng thỏa mãn, chuẩn bị trở về phòng điều dưỡng thân thể.
Tối qua hắn đã sử dụng gốc hỏa linh chi, nhờ có hỏa linh chi ngàn năm kia, vết thương trong cơ thể hắn đã hồi phục được bảy – tám phần, nhưng vẫn chưa hoàn toàn bình phục, hắn định điều hòa lại một lần!
Nhưng hắn vừa xoay người đã thấy Huyết Cơ đứng ở phía sau.
“Cô đứng đây làm gì? Dọa chết tôi rồi!”
Diệp Phàm ngạc nhiên nhìn Huyết Cơ.
“Anh thích cái gì ở Đường Sở Sở?”
Huyết Cơ nhìn chằm chằm Diệp Phàm hỏi.
“Cô hỏi cái này làm gì? Liên quan gì tới cô?”
Diệp Phàm khó hiểu.
“Tôi muốn xem, tôi có chỗ nào kém cô ta!”
Huyết Cơ nói.
“Không lẽ cô yêu tôi rồi?”
Diệp Phàm bật cười nhìn Huyết Cơ!
“Muốn tôi yêu anh, không dễ như vậy!”
“Hơn nữa nếu tôi yêu anh, vậy thì ngày chết của anh sắp tới rồi!”
Huyết Cơ lạnh lùng nói.
“Ý gì?”
Diệp Phàm nhíu mày.
“Lúc trước tôi đã nói, sự tồn tại của tôi chính là để kéo dài huyết mạch cho Huyết Hoàng, nếu tôi yêu người khác, người kia sẽ bị cả Huyết tộc truy sát, chết là điều không phải nghi ngờ!”
Huyết Cơ thản nhiên đáp.
“Thế sao? Tôi lại không thấy vậy!”
“Chi bằng cô thử yêu tôi, xem xem tôi có chết không?”
Diệp Phàm đột nhiên ôm lấy Huyết Cơ, thân thể hai người dán chặt, bốn mắt nhìn nhau!
Lúc này, bầu không khí giữa bọn họ trở nên mập mờ!
Vẻ mặt Huyết Cơ thay đổi, cô đẩy Diệp Phàm ra rồi xoay người rời đi!
Diệp Phàm nhếch miệng cười.
Lúc này, U Ảnh xuất hiện nói với Diệp Phàm: “Thiếu chủ, Khương Uyên tới rồi!”
“Bảo ông ta vào đây!”
Diệp Phàm ngồi xuống sofa, Khương Uyên – chủ phân điện Long Vương ở huyện Giang Nam bước vào.
“Tham kiến thiếu chủ!”
Khương Uyên cung kính gọi Diệp Phàm.
“Sao ông lại tới đây?”
Diệp Phàm hỏi.