Mục lục
Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ - Diệp Phàm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Viên Phong hét lớn, thế nhưng Diệp Phàm lại đáp: “Tiền bối, cảm ơn ông, nhưng trong cuộc đời của tôi chưa bao giờ có từ chạy trốn!”

“Muốn tôi chạy trốn sao, bọn chúng vẫn chưa đủ tư cách đâu!”

Diệp Phàm lau máu trên khóe miệng, khinh thường nói.

Mà lời nói này của hắn khiến cho thủ lĩnh của những thế lực có mặt ở đây tỏ ra bất mãn, thầm nghĩ chủ nhân của Tử Vi Đế Tinh quá ngông cuồng rồi. Hắn còn chưa thức tỉnh hoàn toàn mệnh cách Đế Tinh, đã dám kiêu ngạo và không xem ai ra gì!

“Ngông cuồng tự phụ, loại người như cậu không xứng làm chủ nhân của Đế Tinh!”

Thủ lĩnh Đan Môn hét lớn rồi vung tay lên, Chân Nguyên dâng lên ồ ạt, hóa thành một quả cầu lửa sau đó tấn công thẳng về phía Diệp Phàm.

Viên Phong đang định ra tay ngăn cản thì Cát Vạn Sơn đã đứng trước mặt ông.

Thủ lĩnh các thế lực đỉnh cấp và toàn bộ cường giả của Vạn Kiếm Tông đều lao thẳng về phía Diệp Phàm.

Lúc này Diệp Phàm phải đối mặt với đòn tấn công của một cường giả Kim Đan Cảnh và rất nhiều cường giả Dung Hợp Cảnh, những đòn tấn công này kết hợp với nhau khiến Diệp Phàm cảm nhận được một luồng khí tức chết chóc nồng nặc.

“Công tử!”

Vân Thư và Vân Tiêu nhìn thấy cảnh tượng này, sắc mặt liền thay đổi hét lên, nhưng lại không thể làm gì được.

Còn ánh mắt của phó các chủ Lang Gia Các, các chủ Trích Tinh Các và tông chủ Côn Lôn Tông đều lóe lên nhưng không ra tay.

“Muốn tôi chết sao, không dễ dàng như vậy đâu!”

Khi Diệp Phàm đối mặt với công kích của đám người này, hai mắt đỏ ngầu lên rồi điên cuồng hét lớn.

Bùm! ! !

Lúc này, từ trên người Diệp Phàm truyền đến một tiếng gầm rú, bộc phát ra một luồng ánh sáng đỏ như máu.

Luồng ánh sáng đẫm máu này cực kỳ chói mắt, khiến mọi người có mặt đều không tự chủ được phải nhắm mắt lại.

Sau đó bọn họ cảm nhận được một luồng hơi thở chết chóc khó tả, khiến cả cơ thể lạnh buốt và da đầu tê dại.

Khi luồng ánh sáng đẫm máu tan biến, tất cả đều kinh hãi nhìn Diệp Phàm.

Trong tay Diệp Phàm thế mà lại xuất hiện một thanh kiếm đỏ như máu, như thể nó đã được ngâm máu trong rất nhiều năm.

Thanh kiếm này tỏa ra tà khí, sát khí và lệ khí nồng nặc, giống như đến từ địa ngục Tu La vậy, khiến người ta không khỏi rùng mình!

Lúc này, tất cả cường giả đều nhìn thanh kiếm này, trong lòng dâng lên một cảm giác sợ hãi và nguy hiểm mãnh liệt!

“Giết!!!”

Diệp Phàm cầm kiếm, hóa thân thành sát thần Tu La rồi gầm lên giận dữ, hai tay vung kiếm chém thẳng ra ngoài.

Bùm! ! !

Thanh kiếm vừa vung lên liền xuất hiện một đạo kiếm quang đẫm máu vô song xé nát bầu trời, rồi không ngừng đánh về phía đòn tấn công của những cường giả đó.

Bùm! ! !

Hàng loạt tiếng gầm và tiếng nổ chói tai vang lên, năng lượng cuồn cuộn ngất trời liền tỏa ra, càn quét bốn phía xung quanh.

Viên Phong và Cát Vạn Sơn đang giao chiến cũng phải dừng lại, bọn họ và ba thế lực chúa tể khác đồng loạt huy động sức mạnh để chặn lại luồng năng lượng này.

Hiển nhiên đòn tấn công liên thủ của những cường giả đã bị phá hủy lại.

Không những vậy, năng lượng còn lại cũng buộc bọn họ phải lùi lại vài bước, chứng tỏ uy lực đòn tấn công này của Diệp Phàm khủng bố đến mức nào.

Năng lượng này còn kéo dài đến hàng chục phút mới tiêu tan, vậy nên Diệp Phàm và tất cả mọi người đều bị bao phủ trong đó, không thể nhìn rõ được tình hình hiện tại!

Khi toàn bộ năng lượng đã tan biến hoàn toàn, bóng dáng của Diệp Phàm và những người khác mới hiện ra.

Lúc này Diệp Phàm cầm trong tay thanh kiếm đẫm máu và đứng ở đó, sắc mặt lạnh lẽo vô tình.

Thủ lĩnh Đan Môn và những người khác đều mở to mắt nhìn Diệp Phàm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK