Mục lục
Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ - Diệp Phàm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Thiên Sách, nếu như ông đã trở lại, thì hãy tiếp tục đảm nhận vị trí quân chủ quân Thiên Sách đi.”

Quốc chủ Long Quốc nói, sau đó ánh mắt lại liếc nhìn Diệp Phàm: “Còn Diệp Phàm, cậu giết chết nguyên soái của bảy nước, ép được Lang Quốc nhượng lại hàng ngàn dặm, bồi thường nghìn tỉ, đã có những đóng góp to lớn cho Long Quốc. Vậy nên trẫm tuyên bố trao tặng danh hiệu tướng quân thập tinh, phong làm Hộ Quốc Thần Tướng, ban thưởng tước vị thân vương, có quyền chỉ huy ba đội quân và tiền trảm hậu tấu!”

Xì xào! ! !

Sau khi quốc chủ Long Quốc vừa dứt lời, tất cả quan chức, đám người của hào môn thế gia và bốn vị trưởng lão của Nội Các đều hít một hơi khí lạnh, sắc mặt cực kỳ kinh hãi.

Đầu tiên bọn họ bị kinh ngạc vì Diệp Phàm thực sự đã buộc được Lang Quốc phải nhượng lại hàng ngàn dặm lãnh thổ và bồi thường nghìn tỷ, sau đó lại bị kinh hãi trước phần thưởng của quốc chủ.

Quân hàm cao nhất của Long Quốc là tướng quân cửu tinh, trước nay chưa từng có tướng quân thập tinh, thế nhưng hôm nay quốc chủ lại phong cho Diệp Phàm quân hàm này, điều này không phải là hắn sẽ đứng trên tất cả các tướng lĩnh của Long Quốc hay sao? Thậm chí còn cao hơn cả quân hàm của Long Soái!

Hơn nữa, hắn còn được phong làm Hộ Quốc Thần Tướng, ban thưởng tước vị thân vương, còn nắm quyền chỉ huy ba đội quân và tiền trảm hậu tấu, đây không phải là dưới một người trên vạn người à!?

Lúc này, Diệp Phàm có thể nói là tràn ngập trong vinh quang!

“Quốc chủ, cái này…”

Quốc chủ thấy Diệp Phàm muốn từ chối, liền nói với hắn: “Đây là điều mà cậu đáng được nhận, đừng từ chối!”

“Nếu quốc chủ đã ban thưởng như vậy, thì Tiểu Phàm cứ nhận lấy đi!” Long Ngạo mỉm cười.

“Cảm ơn quốc vương!” Diệp Phàm nói.

“Từ nay, Diệp Phàm chính là tướng quân đứng đầu Long Quốc, nhìn thấy hắn cũng giống như nhìn thấy trẫm, đã hiểu chưa?”

Lúc này, quốc chủ Long Quốc nhìn đám người rồi tuyên bố.

“Vâng!”

Các quan chức, hào môn thế gia và các đại tướng quân ở đây đều gật đầu, bọn họ nhìn Diệp Phàm, rồi cung kính đồng thanh nói: “Tham kiến tướng quân!”

Lúc này, ngay cả Lữ Tứ Hải và những đại gia tộc khác có thù oán với Diệp Phàm cũng phải cúi đầu hành lễ với hắn.

Hơn nữa trong thâm tâm bọn họ đã hoàn toàn từ bỏ ý định trả thù Diệp Phàm!

Diệp Phàm bây giờ đã không còn là người mà bọn họ có thể động vào được nữa!

Nếu bọn họ vẫn muốn làm kẻ thù với Diệp Phàm, thì chính là đang tìm con đường chết!

Sau đó, quốc chủ Long Quốc và những người khác đều rời khỏi đây.

Diệp Phàm đi tới trước mặt Tiêu Thiên Sách nói: “Lục sư phụ, quân Thiên Sách bọn họ…”

“Con cho rằng bọn họ đã chết rồi sao?” Tiêu Thiên Sách mở miệng nói: “Quân Thiên Sách là một tay sư phụ gầy dựng, bọn họ làm sao có thể chết dễ dàng như vậy được!”

“Thiếu quân chủ, lúc trước xảy ra vụ nổ ở Nhất Tuyến Thiên, nhưng may mắn quân chủ xuất hiện kịp thời, nên đã tránh khỏi thương vong cho quân Thiên Sách!”

“Hóa ra là như vậy!”

Diệp Phàm nhìn về phía ba vị sư phụ của mình: “Ba vị sư phụ, tại sao mọi người đều xuống núi vậy ạ?”

“Còn không phải vì đại sư phụ lo lắng cho con sao, nên ra lệnh cho chúng ta xuống núi để bảo vệ con, bà ấy nói là nếu như con có chuyện gì, bà ấy sẽ lột da của chúng ta!” Long Ngạo oán giận nói.


“Ngũ sư phụ, sao người lại giận dỗi như vậy? Hay là con đi nói chuyện với đại sư phụ nhé!” Diệp Phàm đùa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK