Mục lục
Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ - Diệp Phàm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc này Diệp Phàm nhìn Vân Thư mỉm cười, còn cô ta thì ngại ngùng nói: “Bình thường tôi thích đọc các loại cổ thư, cho nên biết nhiều hơn một chút thôi!”

“Các vị, nếu như bây giờ đã hiểu đại khái về Ngọc Giản rồi thì cũng biết nó ẩn giấu báu vật như thế nào, nếu như các vị có được nó nói không chừng sẽ có thể trở thành cường giả đỉnh cao trong nháy mắt!” Nhân viên đấu giá tiếp tục nói.

“Những thứ trong Ngọc Giản phải dùng linh thức mới có thể thấy được; nhưng muốn có linh thức thì thực lực phải đạt đến Phân Thần Cảnh. E rằng toàn bộ tiểu thế giới này không có cường giả nào như vậy cả. Như thế thì có được Ngọc Giản này cũng có ích gì đâu?” Một cường giả Tích Cốc Cảnh không nhịn được nói.

Lời vừa nói ra đã nhận được sự đồng tình của rất nhiều người.

Trong quá trình tu hành, muốn có được linh thức thì phải đạt đến Phân Thần Cảnh. Điều này có nghĩa là không chỉ phải đột phá thành công Dung Hợp Cảnh mà từ đó còn phải đột phá lên mấy đại cảnh giới nữa mới có thể tiến vào Phân Thần Cảnh.

Nhưng ở tiểu thế giới, cường giả đạt đến Dung Hợp Cảnh đã cực kỳ hiếm rồi, chứ đừng nói đến Phân Thần Cảnh, điều này thật sự rất khó!

Vì vậy, Ngọc Giản tuy rằng nhìn có vẻ trân quý nhưng thực chất lại là đồ vô giá trị mà thôi!

Nhân viên đấu giá nghe vậy, mỉm cười nhìn cường giả Tích Cốc Cảnh: “Tiên sinh, mặc dù bây giờ ngài chưa tiến vào Phân Thần Cảnh, nhưng làm sao biết tương lai mình sẽ không đạt đến cảnh giới đó chứ? Nếu như ngài có được Ngọc Giản, chẳng phải sau này nó sẽ trở thành một con át chủ bài cho ngài hay sao? Nói không chừng có được nó rồi ngài sẽ có cơ hội đắc đạo thành tiên đấy!”

“Cái này...”

Sau khi nghe lời nói mỹ miều của nhân viên đấu giá, cường giả Tích Cốc Cảnh không biết phải trả lời như thế nào.

“Thật là biết cách dụ dỗ người khác!” Diệp Phàm nhẹ nhàng mỉm cười.

“Giá khởi điểm của Ngọc Giản là năm trăm linh thạch trung phẩm, mỗi lần tăng giá ít nhất phải hơn một trăm linh thạch. Bây giờ đấu giá chính thức bắt đầu!” Người bán đấu giá nói.

“Sáu trăm linh thạch trung phẩm!”

“Bảy trăm linh thạch trung phẩm!”

“Chín trăm linh thạch trung phẩm!”

Trong nháy mắt có rất nhiều thế lực và cường giả thi nhau đấu giá.

Tuy rằng hiện tại bọn họ không thể nào có được công pháp và tuyệt kỹ trong Ngọc Giản, nhưng đúng như nhân viên đấu giá nói, nếu sau này có cơ hội tiến vào Phân Thần Cảnh, những thứ trong Ngọc Giản sẽ rất có ích với họ.

Bọn họ ra giá đều mang tâm lý đánh cược rằng sau này bản thân sẽ có cơ hội bước vào Phân Thần Cảnh!

“Thánh nữ, đã đến lúc chúng ta ra giá rồi phải không?” Cường giả Lưu Ly Tông nói với Thượng Quan Lưu Ly.

“Không vội!” Thượng Quan Lưu Ly lắc đầu.

“Một ngàn năm trăm linh thạch trung phẩm!”

“Một ngàn tám trăm linh thạch trung phẩm!”

“Hai ngàn linh thạch trung phẩm!”

Lúc này, người của thế lực hạng nhất và một vài thế lực đỉnh cấp ở tầng hai và tầng ba cũng đã ra giá.

“Năm ngàn linh thạch trung phẩm!”

Mọi người vừa ra giá xong, Diệp Phàm lại lên tiếng.

Soạt, soạt, soạt! ! !

Hắn vừa dứt lời, mọi người lại lần nữa sửng sốt.

Tên này thế mà lại ra giá năm ngàn linh thạch trung phẩm, thật sự là rất hào phóng!

“Sáu ngàn linh thạch trung phẩm!”

Nhưng lần này, sau khi Diệp Phàm ra giá, lại có người khác tiếp tục tăng giá.

“Tám ngàn linh thạch trung phẩm!” Sắc mặt Diệp Phàm không vui, tiếp tục hét lớn.

“Công tử, nếu như không có linh thức thì không thể lấy được thứ bên trong Ngọc Giản, chúng ta đấu giá được kỳ thật cũng không có tác dụng gì!” Vân Thư khuyên nhủ.

“Chưa chắc!” Diệp Phàm hừ lạnh một tiếng.

Trực giác của hắn mách bảo rằng Ngọc Giản này sẽ mang đến cho hắn một điều bất ngờ nên hắn nhất định phải có được nó!

Về phần Ngọc Giản cần phải có linh thức mới mở ra được, Diệp Phàm vốn không thèm quan tâm, hắn tin tinh thần lực của mình không kém gì linh thức!


“Chín ngàn linh thạch trung phẩm!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK