Mục lục
Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ - Diệp Phàm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Nó không thuộc về cậu!"

Người đàn ông nhìn Diệp Phàm hét lên.

"Nó không thuộc về tôi, không lẽ thuộc về ông à?"

Diệp Phàm cười khẩy nói.

"Lên!"

Nghe Diệp Phàm nói vậy, người đàn ông ngừng nói nhảm mà ra lệnh một tiếng, tất cả những người phía sau đều lao về phía Diệp Phàm.

Nhóm người này đều đã bước vào Thiên Cảnh, động tác nhẹ nhàng uyển chuyển, động tác nhanh như chớp!

Diệp Phàm chưa kịp ra tay thì Đại Hổ và Nhị Hổ đã lao ra ngoài.

Bọn họ tung nắm đấm một cách điên cuồng, trực tiếp đánh cả đám người này bay ra ngoài.

Đám người này đều là cường giả Thiên Cảnh, còn chưa kịp tiếp cận cơ thể của Diệp Phàm, toàn bộ đã bị Đại Hổ và Nhị Hổ đánh bay ra ngoài.

"Tôi không quan tâm các người là ai, nhưng Long Tỷ đã thuộc về tôi, thì nó là của tôi, muốn cướp đồ trong tay tôi, vậy thì phải xem mạng của các người có đủ cứng hay không!"

Diệp Phàm nhìn đám người này, kiêu ngạo hét lên.

Nói xong hắn xoay người đi vào biệt thự.

Đám người này nằm trên mặt đất, vẻ mặt rất khó coi.

Với thân phận và thực lực của bọn họ, lại bị người ta đánh bại chỉ trong một giây, chuyện này là một sự nhục nhã đối với bọn họ!

"Thưa ngài, chúng ta nên làm gì bây giờ?"

Một người trong số bọn họ hỏi người vừa nói lúc nãy.

"Trở về báo cáo với tộc trưởng rồi nói!"

Người đàn ông nói với vẻ mặt u ám.

Trong lúc đó, tại một lầu gác cổ kính.

Người đàn ông mặc mãng bào* đứng đó với khuôn mặt u ám, một lão giả ăn mặc bình thường đi tới.

*Lễ phục của quan lại thời nhà Thanh.

"Vết thương của Ninh lão sao rồi?"

Người đàn ông hỏi thăm.

"Cảm ơn Chúa công đã quan tâm, đã không còn đáng ngại nữa!"

"Lần này là lão bất tài, không những không bắt được thằng nhóc kia, còn khiến gia tộc mất đi một cao thủ!"

Lão giả ăn mặc bình thường nói xin lỗi.

"Ninh lão không cần phải tự trách mình, tên này cường đại đến mức không ai trong chúng ta ngờ tới!"

"Chúng ta lại một lần nữa đánh giá thấp hắn, sợ là trong mười vài năm qua, tên này đã nhận được sự chỉ dạy của cao nhân thực sự!"

Người đàn ông mặc mãng bào thấp giọng nói.

"Chúa công, chẳng lẽ là Diệp Thiên Long đang bí mật dạy hắn sao?"

Lão giả ăn mặt bình thường đột nhiên nói.

"Ninh lão cũng cho rằng bây giờ ông ta chưa chết?"

Người đàn ông mặc mãng bào nói.

"Người duy nhất mà tôi có thể nghĩ đến có thể nuôi dưỡng một thiên tài quái vật như vậy chính là ông ta. Mặc dù thực lực của ông ta đã bị phế, nhưng việc nuôi dưỡng một thiên tài không phải là vấn đề!"

Đôi mắt của lão giả ăn mặc bình thường lóe lên.

"Có lẽ không phải là ông ta, mà là một người khác!"

Đôi mắt của người đàn ông mặc mãng bào lóe lên ánh sáng thâm thuý.

"Vậy thì Chúa công, ngài định làm gì tiếp theo?"

Ngay lập tức, lão giả ăn mặc bình thường hỏi.

"Thực lực của thằng nhóc này mạnh như vậy, để người khác đến đối phó với hắn đi, chúng ta ngồi không hưởng lợi!"

"Chúa công muốn mượn đao giết người?"

"Đúng vậy, nếu thân phận của hắn lộ ra ngoài, sẽ có rất nhiều người sẽ muốn giết hắn!"


Người đàn ông mặc mãng bào bình tĩnh nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK