Mục lục
Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ - Diệp Phàm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Biểu cảm của những người khác ở đây lập tức thay đổi.

“Ngươi… rốt cuộc ngươi là ai?”

Vu Thiên Hành ngoan cường nhìn Diệp Phàm, ánh mắt của ông ta đầy vẻ không cam tâm.

“Cút!”

Căn bản Diệp Phàm không thèm nói nhảm với đối phương, hắn trực tiếp hét lên.

“Hôm nay xem như là các người may mắn.”

Vu Thiên Hành nghiến răng nghiến lợi, ánh mắt của ông ta quét qua đại trưởng lão của Miêu tộc và Linh Nhi sau đó rời đi cùng với người của mình.

Sau khi đám người Vu Môn đi rồi thì tất cả những người dân của Miêu tộc đều thở phào nhẹ nhõm.

“Cảm ơn anh!”

Linh Nhi nhìn Diệp Phàm và cảm ơn hắn.

“Linh Nhi, con quen biết cậu ta sao?”

Đại trưởng lão Miêu tộc nhìn Diệp Phàm, trong đôi mắt của ông ta sáng lấp lánh.

“Đại trưởng lão, anh ta là người đã giết chú Miêu Thiên.”

Linh Nhi trả lời.

Xoạt!

Nét mặt của đại trưởng lão thay đổi, ông ta hung hăng nhìn Diệp Phàm.

“Cậu là người đã giết Miêu Thiên sao?”

“Là tôi đã giết Miêu Thiên nhưng chính ông ta đã khiêu khích tôi trước, không trách được tại sao tôi làm vậy.”

Diệp Phàm lạnh lùng nói.

“Đại trưởng lão, mặc dù anh ta đã giết chú Miêu Thiên nhưng hôm nay anh ta cũng đã cứu người của Miêu tộc chúng ta, ơn to hơn lỗi nên trưởng lão đừng tính toán với anh ta nữa.”

Linh Nhi nhìn đại trưởng lão và khuyên nhủ ông ta.

“Nể tình hôm nay cậu đã cứu chúng tôi nên thù của Miêu Thiên, tôi sẽ không tính toán với cậu nữa.”

“Cậu đi đi.”

Đại trưởng lão Miêu tộc lạnh lùng nói.

“Rõ ràng không phải tôi đã cứu các người sao?”

Đột nhiên Diệp Phàm nói.

Xoạt!

“Ý cậu là gì? Cậu còn muốn gì nữa?”

Đại trưởng lão Miêu tộc liếc nhìn Diệp Phàm sau đó nhìn chăm chú Diệp Phàm.

“Miêu tộc của các người sống ở đây đã bao giờ nhìn thấy Xích Dương Thảo chưa?”

Diệp Phàm hỏi.

“Xích Dương Thảo?”

Đại trưởng lão Miêu tộc nghe Diệp Phàm nói như vậy thì sắc mặt hơi thay đổi, ông ta nói: “Ngươi hỏi Xích Dương Thảo để làm gì?”

“Tôi cần dùng Xích Dương Thảo để cứu người.”

Diệp Phàm nhìn đại trưởng lão Miêu tộc nói.

“Ông có biết Xích Dương Thảo đang ở đâu không?”

“Tôi biết Xích Dương Thảo ở đâu nhưng cậu không thể có được nó.”

Đại trưởng lão Miêu tộc thờ ơ nói.

“Ở đâu?”

Sắc mặt Diệp Phàm ngưng trọng, hắn hét lớn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK