Mục lục
Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ - Diệp Phàm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Nhưng mà em sợ là lúc đó những thế lực quyền quý kia sẽ ngăn cản Đường thị thành lập chi nhánh!”

Đường Sở Sở nói.

“Yên tâm, bọn họ không có lá gan đó!”

“Tới hôm đó, anh sẽ khiến Đường thị tỏa sáng nhất Đế Đô!”

Diệp Phàm thản nhiên nói.

“Anh Tiểu Phàm, cảm ơn anh!”

Đường Sở Sở cảm kích nhìn Diệp Phàm.

“Em là bà xã của anh, còn muốn khách khí với anh như vậy à?’

Lúc này, Diệp Phàm tỏ vẻ không vui.

“Em xin lỗi!”

Đường Sở Sở lè lưỡi, tinh nghịch hôn lên mặt Diệp Phàm.

“Chủ tịch, ở đây còn đang có người, xin hai vị chú ý!”

Tôn Tiểu Tiểu ở bên cạnh oán giận nói.

“Làm sao? Hâm mộ? Hâm mộ thì nhanh chóng tìm bạn trai, đừng có một mình mãi như thế!”

Đường Sở Sở trêu ghẹo nói.

“Em không thèm bạn trai đâu, ảnh hưởng tới công việc!”

Tôn Tiểu Tiểu hừ nói.

Bọn họ cơm nước xong mới vừa đi ra khỏi phòng ăn thì nhìn thấy một quả bóng khổng lồ đang lao từ phía xa tới.

Đợi khi quả bóng tới gần thì đám Diệp Phàm mới phát hiện đây không phải bóng mà là một người, chẳng qua là người này mập như một quả bóng.

Đằng sau còn có một đám người.

Rất nhanh, người đàn ông béo như quả bóng này lao tới trước mặt Diệp Phàm, ngồi xổm trên mặt đất thở hổn hển.

“Tiền Đa Đa, không ngờ mày béo mà chạy nhanh thế!”

Nhóm người đuổi theo phía sau chạy tới, nhìn người đàn ông rồi hừ lạnh.

“Mấy người là lũ khốn nạn nhân cơ hội bỏ đá xuống giếng, đợi ba tao về, chúng mày chết chắc!”

Người đàn ông tức giận nhìn đám người.

“Hừ, ba mày chết lâu rồi!”

“Hiện tại mày đã không còn là Tiền đại thiếu chỉ tay năm ngón nữa rồi, trước kia nể mặt ba mày nên bọn tao mới đi theo làm tùy tùng, bây giờ ba mày chết, mày cũng bị trục xuất ra khỏi thương hội Thiên Long, mày chẳng là cái thá gì cả, cho nên hôm nay bọn tao phải trút giận!”

“Anh em đâu, lên!”

Đám người này nói xong thì vén tay áo lên, vung về phía người đàn ông.

“Cút!!!”

Lúc này, Diệp Phàm nhìn mấy người kia quát.

“Ranh con ở đâu chui ra vậy, thích lo chuyện bao đồng không?”

Đám người kia nhìn Diệp Phàm, ầm ĩ nói.

Bịch bịch bịch!!!

Bóng dáng U Ảnh xuất hiện, đánh bay tất cả đám người này ra ngoài.

“Giỏi quá!”

Ánh mắt người đàn ông sáng lên, anh ta hét đầy phấn khích.

Lập tức, U Ảnh quay trở lại phía sau Diệp Phàm, người đàn ông nhìn Diệp Phàm nói: “Người anh em, vừa rồi là cậu đã cứu tôi, cảm ơn nhé!”


“Đợi Tiền Đa Đa này quật khởi, tôi nhất định sẽ cảm tạ cậu!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK