Mục lục
Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ - Diệp Phàm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Long Tượng Tông không dễ đối phó như vậy!" Chung Vô Diễm nhắc nhở.

"Con biết, Thất sư phụ, người không cần lo lắng cho con. Hơn nữa, nếu con có chuyện gì, không phải vẫn còn người, Lục sư phụ và Ngũ sư phụ đó sao!" Diệp Phàm trêu chọc.

"Thằng nhóc, con không thể để ta yên tĩnh vài ngày sao? Xương cốt già nua của ta không chịu nổi sự giày vò của con!"

Giọng nói phàn nàn của Long Ngạo vang lên ở phía đầu dây bên kia.

"Bà đã béo như vậy rồi, nên chịu giày vò nhiều hơn để bớt mập một chút!"

Chung Vô Diễm trực tiếp đáp trả Long Ngạo, sau đó bà ấy nói với Diệp Phàm: "Ta sẽ cho người đi điều tra vị trí cụ thể của Long Tượng Tông rồi gửi cho con!"

"Cảm ơn Thất sư phụ!"

Diệp Phàm nói.

Lúc này, ở Đế Đô, trong một căn biệt thự sang trọng, Long Ngạo nằm ở đây thở dài: "Lá gan của thằng nhóc này càng lúc càng lớn, ngay cả một thế lực như Long Tương Tông mà cũng dám đụng, Long Tượng Tôn Giả đó cũng không phải ăn chay!"

"Sao vậy? Ông sợ rồi à?"

Chung Vô Diễm liếc nhìn Long Ngạo, ông ấy nói: "Hừ, tôi là Long Vương, có gì phải sợ? Nhưng thằng nhóc này muốn đối phó với Long Tượng Tông, nó sẽ phải nếm mùi đau khổ!"

"Thắng nhóc đó mà chịu khổ thì người kia ở núi Cửu Long sẽ không tha cho ông!"

Chung Vô Diễm nhìn Long Ngạo lẩm bẩm.

Ôi!

Long Ngạo lập tức biến sắc, nói: "Haiz, kiếp trước tôi nợ thằng nhóc này à!"

"Đúng rồi, bên phía nhà họ Quân có động tĩnh gì không?"

Lúc này Chung Vô Diễm tò mò hỏi.

"Không phải cái gì bà cũng biết à? Sao lại hỏi tôi?"

Long Ngạo nắm lấy cơ hội nói.

"Hừ, lão già chết tiệt!"

Chung Vô Diễm tức giận, trợn mắt nhìn Long Ngạo rồi xoay người rời đi.

Long Ngạo thì hơi nheo mắt lại, trong mắt hiện lên tia sáng.

Cùng lúc đó, ở một nơi nào đó của Long Quốc, có một toà nhà cổ xưa.

Trong đại sảnh của dinh thự này có mấy người đang tụ tập, trước mặt bọn họ có một thi thể, chính là Quân Lăng Thiên.

Lúc này, bầu không khí bên trong phòng khách vô cùng căng thẳng.

"Tộc trưởng, tên Diệp Phàm này quá ngông cuồng, quá phách lối!"

"Xin tộc trưởng để tôi ra tay, đi bắt hắn lại!"

Lúc này, một người đàn ông trung niên nhìn người đàn ông dẫn đầu rồi nói.

Người đàn ông này chính là Quân Hạo, tộc trưởng nhà họ Quân!

"Thằng nhóc này cũng ngông cuồng y như cha hắn vậy!"

Quân Hạo lạnh lùng nói.

"Tộc trưởng, bây giờ Diệp Thiên Long không còn nữa, chỉ dựa vào một thằng nhóc không có bối cảnh như hắn mà dám giết con cháu nhà họ Quân chúng ta, đúng là muốn chết mà!"

"Đúng vậy!

Mấy người thành viên cấp cao của nhà họ Quân có mặt ở đây lần lượt nói.

"Thằng nhóc này không phải không có bối cảnh, đằng sau hắn là ba người Tiêu Thiên Sách, Long Ngạo, Chung Vô Diễm, nghe nói hắn cũng là đệ tử của Võ Thần Cổ Tam Thông!"

Lúc này, một lão giả có râu tóc bạc trắng lên tiếng.

Nghe vậy, sắc mặt của các thành viên cấp cao của nhà họ Quân có mặt ở đây hơi thay đổi.


"Không cần biết hắn là đệ tử của ai, dám giết cháu trai của ta, thì hắn phải chết!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK