Hiện tại ngay cả Vĩnh Dạ Quân Vương cũng phục tùng Diệp Phàm, nếu bọn họ không phục tùng, rất có thể sẽ chỉ còn đường chết!
Trong chớp mắt, toàn bộ người của các tổ chức thế lực Ngoại Vực có mặt đều phục tùng Diệp Phàm!
Những người này vừa phục tùng, trên cơ bản hơn phân nửa Ngoại Vực đã nằm trong sự khống chế của Diệp Phàm!
Lúc này, Tu La đi tới trước mặt Diệp Phàm, nói: "Tiểu Phàm, bên phía Long Quốc đã xảy ra chuyện, chúng ta phải lập tức quay về!"
Xoẹt!
Nghe được lời nói của Tu La, sắc mặt Diệp Phàm thay đổi, trong lòng có một loại dự cảm không tốt.
Hắn trực tiếp rời Ngoại Vực cùng Tu La, giao Ngoại Vực này cho Vĩnh Dạ Quân Vương phụ trách.
Mà khi Diệp Phàm rời khỏi Ngoại Vực, Tiểu Đông trở về nơi ở của mình, nhưng cậu lại phát hiện ra rằng ông nội đã nuôi nấng cậu lớn lên và là người mà cậu sống nương tựa vào đã bị giết!
"Ông nội!"
Nhìn thấy cái chết bi thảm của ông nội, Tiểu Đông chạy tới và hét lên với vẻ mặt đau buồn.
"Ông ơi, ông tỉnh lại đi, tỉnh lại đi!" Tiểu Đông kêu lên, nắm chặt tay ông nội.
"Nhóc con, cuối cùng cậu cũng đã trở lại!"
Lúc này, nhóm thành viên của điện Cuồng Thần đã truy đuổi cậu trước đó xuất hiện ở đây, nhìn cậu cười lạnh.
"Chính các người đã giết ông nội tôi!"
Tiểu Đông nhìn chằm chằm đám người này bằng vẻ mặt tức giận.
"Đúng, chúng tôi đã giết ông nội của cậu!"
"Lúc trước ai bảo cậu không ngoan ngoãn giao ngọc thạch ra, đây đều là lỗi của cậu!"
Đám người kia nhìn Tiểu Đông, hừ lạnh mỉa mai.
"Tôi sẽ liều mạng với các người!"
Tiểu Đông gầm lên giận dữ và lao về phía đám người này.
Bùm!
Ngay lập tức, một người trong số họ tung ra một cú đấm, khiến Tiểu Đông bay ra ngoài.
Phụt!
Tiểu Đông ngã xuống đất, phun ra một ngụm máu, bị thương nặng.
"Nhóc con, chỉ với chút sức lực nhỏ bé của cậu mà dám liều mạng với chúng tôi sao? Điều này đúng là rất nực cười!"
Nhóm người này nói một cách châm chọc mỉa mai.
Tiểu Đông lại lao ra lần nữa, bất chấp cả cơn đau.
Bùm!
Chẳng bao lâu, Tiểu Đông lại bị đánh bay ra ngoài, ngã xuống đất, nôn ra máu.
"Tôi phải trả thù cho ông nội!"
Sắc mặt Tiểu Đông hung hãn, đôi mắt đỏ ngầu hét lên, cậu khó nhọc từ dưới đất bò dậy và định tiếp tục tấn công.
Bùm!
Lúc này, một người đàn ông trong đám đó giẫm lên người Tiểu Đông, khiến cậu ngã xuống đất.
"Cậu chỉ là một kẻ vô dụng, còn muốn báo thù cho ông nội mình, tôi nghĩ tốt nhất là để tôi đưa cậu đi gặp ông nội cậu!"
Người đàn ông giẫm lên Tiểu Đông khinh thường nói.
"Tôi nghĩ hay là cứ vứt xác cậu ta và ông nội cậu ta ra ngoài cho sói ăn thì sẽ vui hơn!"
Lập tức có người khác đề nghị.
"Ý kiến này hay đấy!"
Những người còn lại gật đầu, bọn họ lập tức lôi xác ông nội Tiểu Đông, chuẩn bị ném ra ngoài cho sói ăn.
"Đừng chạm vào ông nội tôi!"