Mục lục
Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ - Diệp Phàm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Đây chính là khí thế mà quân Thiên Sách phải có!” Diệp Phàm đáp.

“Thiếu quân chủ, mấy lời cậu nói vừa nãy là thật sao?” Thiên Khuyết nhìn Diệp Phàm, hỏi.

“Đương nhiên!”

“Quân Thiên Sách không những phải lấy lại vinh quang trước đây mà còn phải trở nên mạnh mẽ hơn năm đó và trở thành quân đoàn số một trên thế giới!” Diệp Phàm nói thẳng.

“Số một thế giới?”

Các quân đoàn trưởng lẩm bẩm, có người không thể tin được!

Cho dù là quân Thiên Sách hơn mười năm trước vẫn còn kém xa quân đội số một thế giới chứ đừng nói đến quân đoàn hiện tại!

“Yên tâm đi, tôi nói được sẽ làm được?” Diệp Phàm tự tin nói.

“Đúng rồi, thiếu quân chủ, chuyện tai nạn máy bay là sao vậy?” Mộ Bạch hỏi.

Soạt!

Nhắc tới đây, sắc mặt Diệp Phàm liền trầm xuống, trong mắt hiện lên một tia lạnh lẽo.

“Chính mấy lão già trong Nội Các đã làm việc đó!” Diệp Phàm lạnh lùng đáp.

Hôm qua, vài giây trước khi tên lửa bắn trúng máy bay của Diệp Phàm, hắn đã cảm nhận được nguy hiểm, vào thời khắc mấu chốt hắn đã nhanh chóng huy động toàn bộ sức mạnh để chống lại uy lực của tên lửa, vậy nên không bị nổ tung tại chỗ!

Cuối cùng, mấy người Diệp Phàm và Tô Nhược Tuyết đều rơi xuống biển.

Mặc dù Diệp Phàm đã dốc toàn bộ sức lực để cứu bản thân mình và một số người khác, nhưng hắn và bọn họ đều bị thương nặng.

Đặc biệt là Diệp Phàm, cho đến bây giờ hắn vẫn chưa thể nào hoàn toàn bình phục!

Sở dĩ hắn biết chuyện này do các trưởng lão trong Nội Các làm là do Lott - tộc trưởng gia tộc Rockfit đã nói cho hắn biết.

Sau khi Lott biết máy bay bị tấn công bởi tên lửa của vương quốc Anh, ông ta ngay lập tức chất vấn thủ tướng vương quốc Anh, dưới sự áp lực của gia tộc Rockfitt thủ tướng đã kể lại mọi chuyện cho ông ta.

Sau đó, Rockfit đã cử một đội tìm kiếm đi tìm Diệp Phàm và những người khác, rồi đích thân kể lại chuyện này!

Chính vì điều này mà hắn mới kiêu ngạo như vậy trong doanh trại ở chiến khu Trung Bộ, không chỉ giết chết phó tổ trưởng tổ Long và hai quân chủ mà còn nói ra những lời nói ngông cuồng đó chỉ để cảnh cáo đám lão già đó!

Diệp Phàm không muốn Long Quốc rơi vào loạn lạc, nếu không hắn sớm giết tới Đế Đô rồi.

Suy cho cùng, quy tắc của hắn chính là người không động vào hắn thì hắn không động vào người, còn nếu kẻ nào không biết điều thì đừng trách hắn không khách khí!

“Đám người trong Nội Các thật vô liêm sỉ!”

“Bọn họ năm đó đối với quân chủ như thế nào, thế mà bây giờ lại đối xử với thiếu quân chủ và quân Thiên Sách như vậy, thật đê tiện!”

Sau khi Đồ Phu, Mục Kình Thiên và Đoàn Đao biết chuyện đã vô cùng tức giận.

“Bọn họ đã làm gì lục sư phụ?” Diệp Phàm tò mò hỏi.

Hắn thật sự không hề biết chuyện này!

“Thiếu Quân chủ, chắc ngài vẫn chưa biết!”

“Năm đó quân chủ rời khỏi quân Thiên Sách bởi vì đám người Nội Cách”

Đồ Phu nói.

“Rốt cuộc là sao?"

Diệp Phàm nói.

“Năm đó quân chủ xuất quân quét ngang liên quân năm nước, trở thành thần bảo hộ của Long quốc, được vô số dân chúng kính yêu!”

“Nhưng đám người Nội Các lại lo lắng quân chủ công cao chấn chủ, sợ sau này không thể khống chế quân chủ và quân Thiên Sách, yêu cầu quân chủ giao ra binh quyền vào triều làm quan. Nói là vào triều làm quan, thật ra bị bọn họ giám sát nên quân chủ không đồng ý!”

“Quân chủ từ chối, chọc giận đám người Nội Các, bọn họ nói quân chủ phản bội Long quốc, muốn ra tay xử lý!”

“Lúc trước quân chủ một lòng vì nước, bị bọn họ gán tội phản nước nên nản lòng thoái chí!”

“Cuối cùng quân chủ rời khỏi quân Thiên Sách, đến nay đã mười mấy năm!”

Đồ Phu nói.

Sau khi nghe được quá khứ của Lục sư phụ, sắc mặt Diệp Phàm lạnh xuống, cả người tản ra sát khí đáng sợ!

Hắn không ngờ đám người kia không chỉ đối xử như vậy với hắn và quân Thiên Sách, còn dám đối xử như vậy với cả Lục sư phụ, người đã từng cứu vớt Long quốc!

Lúc trước bọn họ ra tay với hắn, vì Long quốc, Diệp Phàm có thể nhịn!

Nhưng bọn họ lại đối xử như vậy với Lục sư phụ, Diệp Phàm không nhịn nổi!

Bảy vị sư phụ là những người quan trọng nhất trong lòng Diệp Phàm.

Ai dám đối phó với sư phụ hắn, chết!

“Diệp Phàm, bình tĩnh lại!”

Long Chiến Thiên nói.

“Long Soái!”

Đám người Thiên Khuyết thấy Long Chiến Thiên, kêu lên.

Diệp Phàm lạnh lùng nhìn Long Chiến Thiên: “Tôi và quân Thiên Sách suýt nữa không có, ngài có biết không?”

“Xin lỗi, tôi cũng không biết đám người kia sẽ tàn nhẫn như vậy, vì đối phó cậu mà không tiếc tổn hại lợi ích Long quốc!”

“Do tôi không kịp nhìn rõ âm mưu của bọn họ, hại cậu gặp nạn, tôi thật sự xin lỗi cậu!”

Long Chiến Thiên cúi người nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK