Mục lục
Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ - Diệp Phàm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Không muốn chết thì ngồi im!"

Một tên cướp chĩa súng vào đầu người phụ nữ, quát.

"Đừng tổn thương chị Hồ!"

Lúc này, cô gái ngồi bên cạnh Diệp Phàm vội vàng lên tiếng, đồng thời cởi mũ và kính râm xuống, lộ ra dung mạo tuyệt đẹp.

"Đây không phải là sao nữ Tô Nhược Tuyết tiếng tăm lẫy lừng ở Long Quốc à?"

"Đúng là cô ấy rồi!"

"Lẽ nào mục tiêu của đám cướp này là Tô Nhược Tuyết?"

Mấy hành khách khác vừa thấy gương mặt cô gái đã ngạc nhiên kêu lên.

"Cô Tô đúng là nghiêng nước nghiêng thành, chẳng trách lại trở thành ngôi sao lớn."

"Chẳng qua hôm nay xem như rơi vào tay bọn này rồi, đi!"

Lúc này, gã người đàn ông cầm đầu toán cướp tiến lên, nói.

"Các anh là ai sai tới, dám cướp máy bay, to gan quá nhỉ!"

Tô Nhược Tuyết nhìn bọn chúng, vẻ mặt đầy nặng nề.

"Bọn này chỉ phụ trách nhận tiền làm việc, chuyện khác không thể nói, dẫn đi!"

Ngay lúc toán giặc chuẩn bị ra tay với Tô Nhược Tuyết, Diệp Phàm bỗng lên tiếng: "Mấy người khống chế chiếc máy bay này ra nước ngoài à?"

"Không sai, nhóc con, ngậm miệng lại đi!"

Tên cướp cầm đầu thấy Diệp Phàm lên tiếng thì hơi giật mình, sau đó gã quát lên.

Răng rắc!

Kết quả Diệp Phàm bất ngờ ra tay nắm lấy cổ họng gã, bóp nát.

Rầm rầm!

Cùng lúc đó, Đại Hổ, Nhị Hổ ngồi cạnh đó cũng hành động, tung đấm về phía toán cướp.

Sắc mặt bọn cướp tái mét, cả đám đang định nổ súng thì trên người bỗng dính mấy cây ngân châm khiến cơ thể tê cứng, lần lượt ngã xuống đất.

Những tên còn sót lại thì bị hai anh em Đại Hổ quật ngã.

"Đại Hổ, Nhị Hổ, hai người đến buồng lái giải quyết đám cướp còn lại, để máy bay tiếp tục bay tới quận Hoài Giang!"

Diệp Phàm lên tiếng.

"Vâng, chủ nhân!"

Đại Hổ, Nhị Hổ gật đầu, đi tới buồng lái.

Một màn bất ngờ xảy ra này khiến các hành khách khác vô cùng sững sờ, đồng loạt nhìn về phía Diệp Phàm, ngay cả Tô Nhược Tuyết cũng không nghĩ tới Diệp Phàm sẽ ra tay.

Chẳng lâu sau, hai anh em Đại Hổ đã quay lại, gật đầu với Diệp Phàm, rõ ràng đã giải quyết xong.

Nhân viên bảo vệ và tiếp viên nữ rối rít xuất hiện, thông báo với hành khách: "Chào mọi người, rất xin lỗi vì sự cố ngoài ý muốn, toán cướp đều được bắt giữ, máy bay đã trở lại bình thường, quý vị không cần hoảng sợ!"

Sau đó, bọn họ lôi mấy tên cướp té dưới đất xuống.

Một nữ tiếp viên đi tới trước mặt Diệp Phàm và hai anh em Đại Hổ, Nhị Hổ: "Cảm ơn ba người đã giúp đỡ, để bày tỏ lòng biết ơn, chúng tôi sẽ miễn phí tất cả những chi phí của ba vị trên chuyến bay lần này."

"Cảm ơn!"

Diệp Phàm lạnh nhạt nói.

"Không cần khách khí, anh có vấn đề có thể tìm tôi bất cứ lúc nào!"

Cô tiếp viên kia mỉm cười với Diệp Phàm rồi xoay người rời đi.

"Cảm ơn anh đã ra tay cứu tôi!"

Lúc này, Tô Nhược Tuyết cũng lên tiếng.

"Tôi chỉ không muốn để bọn họ lái máy bay ra nước ngoài thôi, cô không cần khách sáo!"

Diệp Phàm bĩu môi.

Ặc?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK