Mục lục
Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ - Diệp Phàm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hắn nắm chặt hai tay, một tiếng sấm chói tai phát ra từ nắm đấm của hắn!

"Sao có thể thể được?"

Ba vị trưởng lão Nội Các kia nhìn thấy cảnh này đều sửng sốt, trên mặt lộ ra vẻ không thể tin nổi, trong khi những cường giả khác cũng nhìn Diệp Phàm vẻ mặt nặng nề.

"Anh Tiểu Phàm!"

Lúc này, ba người Đường Sở Sở nhìn Diệp Phàm với vẻ mặt kích động.

Diệp Phàm trực tiếp đi đến chỗ ba người, giải cứu họ xuống đất, sau đó giải phóng sức mạnh của họ.

"Các cô có ổn không?"

Diệp Phàm nhìn ba người cô gái, có chút lo lắng nói.

"Chúng tôi không sao!"

"Thực xin lỗi, anh Tiểu Phàm, là bọn em đã gây phiền phức cho anh!"

Đường Sở Sở nhìn Diệp Phàm, xin lỗi nói.

"Cô bé ngốc, em là vợ anh, chuyện này đâu có phiền phức ?"

"Anh mới là người phải xin lỗi vì đã không bảo vệ được em!"

Diệp Phàm vuốt tóc Đường Sở Sở, trìu mến nói.

"Được rồi, đừng lừa tình nữa, xử lý kẻ địch trước mặt trước

Cơ Như Yên nói.

Xoet!

Lập tức, trong mắt Diệp Phàm lóe lên tia sáng lạnh lẽo, quét về phía những người ngoài thung lũng.

Hắn đi từng bước về phía bên ngoài Lôi Cốc.

Khi Diệp Phàm bước ra ngoài, sắc mặt của ba vị trưởng lão Nội Các kia cực kỳ khó coi, trên mặt lộ ra vẻ nặng nề.

Nhưng đám người Tuyệt Vô Thần, Phá Thiên, Diêm La đều cau mày, vẻ mặt nghiêm túc nhìn chằm chằm vào Diệp Phàm.

"Ngay cả lỗi trận cũng không thể giết chết cậu!"

"Mạng của cậu cũng lớn thật!"

Một trưởng lão Nội Các nhìn Diệp Phàm, lạnh lùng hét lên.

"Ba người bọn họ là trưởng lão Nội Các!"

Cơ Như Yên đi tới chỗ Diệp Phàm và giới thiệu.

"Lại là Nội Các các người!"

Sắc mặt Diệp Phàm trở nên lạnh lùng, trong mắt lóe lên sát khí lạnh lùng nhìn chằm chằm ba người này: "Xem ra thủ phạm đằng sau vụ tập kích sư phụ tôi và bắt cóc những người phụ nữ của tôi chính là Nội Các của các người!"

"Lúc trước các người giở những trò xấu xa sau lưng tôi, tôi đều không trách tội các người, không ngờ các người được nước lấn tới, dám ra tay với sư phụ và người phụ nữ của tôi, xem ra các người thật sự muốn chết!"

"Nếu đã như vậy, tôi sẽ đưa các người lên đường!"

Diệp Phàm hét lên với vẻ mặt tức giận.

Một luồng sát khí đáng sợ phát ra từ cơ thể hắn, bao trùm lấy ba người này.

Ngay lập tức, sắc mặt của ba trưởng lão Nội Các tái nhợt, thân thể run rẩy.

"Nhanh... giết cậu ta nhanh đi!"

Ba trưởng lão Nội Các lập tức hét lên với đám người Tuyệt Vô Thần.

Xoẹt xoẹt xoẹt!

Tuyệt Vô Thần, Phá Thiên và nhiều cường giả khác đến từ Long Cấm đều lao về phía Diệp Phàm, mỗi người bộc phát sức mạnh khủng khiếp.

Mà Diêm La, người đứng thứ bảy trong bảng xếp hạng Thiên Bảng, cũng giương một đôi móng vuốt sắc nhọn và lao về phía Diệp Phàm.

Bùm!

Diệp Phàm không có nói nhóm, trực tiếp đấm một quyền.

Cú đấm của hắn là sức mạnh cơ thể thuần túy nhất, trong đó còn xen lẫn một tia sức mạnh sấm sét, khi hắn đấm ra, tiếng sấm sét nổ vang!

Trong phút chốc, nắm đấm của Diệp Phàm va chạm với công kích của đám người này.

Chỉ bằng một cú đấm, hắn đối đầu trực diện với đám người Tuyệt Vô Thần, Phá Thiên, Diêm La và hơn mười cường giả khác.

Rầm rầm rầm!

Tiếng gầm rú liên tục vang lên, năng lượng ngút trời bùng nổ, lao tới tứ phía, tạo thành một chấn động kinh hoàng.

Phụt phụt phụt!

Một giây tiếp theo, đám người Tuyệt Vô Thần đều bị đánh bay ra ngoài, trong miệng mỗi người đều phun ra máu.

Nhưng vào lúc này, hai mắt Diệp Phàm nheo lại, thân thể đột nhiên nghiêng sang một bên, chỉ nhìn thấy một luồng ánh sáng lạnh lẽo từ vị trí ngực bắn ra.

Ánh sáng lạnh lùng này là từ một con dao găm, và chủ nhân của con dao găm này là Ẩn, người đứng thứ năm trên Thiên Bảng.

Là người thứ năm trên Thiên Bảng, Ấn có khả năng ẩn nấp ám sát mạnh mẽ, dưới sự ám sát của ông ta, ngay cả một người cường giả có sức mạnh cao hơn cũng không thể ngăn cản ông ta!

Nhưng điều ông ta không ngờ tới chính là việc ông ta ám sát Diệp Phàm đã thất bại!

Đây là lần đầu tiên ông ta thất bại!

"Kỹ năng ẩn nấp và ám sát của ông khá tốt, nhưng đáng tiếc vẫn còn chưa đủ!"

Diệp Phàm nhìn Ẩn rồi nói một cách lạnh nhạt.

Xoet!

Bóng dáng của Ẩn lại biến mất.

Bùm!

Diệp Phàm đột nhiên đấm về phía sau bên trái.

Bịch một tiếng, một bóng người trực tiếp bay ra ngoài, nặng nề đập xuống đất, người này chính là Ẩn!

Phut!

Ẩn nằm trên mặt đất, trong miệng nôn ra máu, đôi mắt nhìn chằm chằm Sở Phong: "Sao cậu phát hiện ra tôi?"

Lúc này trong lòng Ẩn vô cùng chấn động, với kỹ năng ẩn nấp của ông ta, cho dù là Thiên Tôn đứng thứ nhất Thiên Bảng cũng không thể phát hiện tung tích của ông ta nhanh chóng và chính xác như vậy!

Nhưng Diệp Phàm lại giống như được mở thiên nhãn, khiến ông ta không ẩn nấp đi đâu được!

Diệp Phàm khẽ mỉm cười, không trả lời.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK