Mục lục
Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ - Diệp Phàm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Miếu Vu Thần.”

Đại trưởng lão Miêu tộc lên tiếng.

“Miếu Vu Thần? Đó là nơi nào?”

Diệp Phàm cau mày hỏi.

Linh Nhi nói: “Miếu Vu Thần là nơi thờ cúng tổ tiên của Vu tộc, chỉ có con cháu của Vu tộc mới có tư cách bước vào trong đó, nếu người ngoài dám bước vào Miếu Vu Thần thì chắc chắn phải chết.”

“Nếu đã như vậy thì sao ông biết trong Miếu Vu Thần có Xích Dương Thảo?”

Diệp Phàm nheo mắt nhìn đại trưởng lão Miêu tộc.

“Năm đó cha của Linh Nhi từng bước vào Miếu Vu Thần, hơn nữa ông ấy còn mang ra một cây Xích Dương Thảo nhưng cây Xích Dương Thảo đó đã biến mất, vậy nên nơi duy nhất mà Xích Dương Thảo có thể tồn tại chính là trong Miếu Vu Thần.”

Đại trưởng lão của Miêu tộc thờ ơ nói.

“Miếu Vu Thần đó ở đâu? Mau đưa tôi đến đó.”

Diệp Phàm dứt khoát nói.

“Anh không nghe tôi nói gì sao, Miếu Vu Thần không cho phép người bên ngoài tiến vào, một khi có người ngoài tiến vào thì chết chính là chuyện không thể nghi ngờ.”

Linh Nhi nói với Diệp Phàm.

“Đưa tôi đi!”

Diệp Phàm lạnh lùng hét lên.

Đại trưởng lão Miêu tộc liếc nhìn Diệp Phàm.

“Nếu cậu đã muốn chết thì không được trách người khác, đi theo tôi.”

Ngay sau đó đại trưởng lão Miêu tộc dẫn Diệp Phàm sâu vào phía sau lưng núi. Rất nhanh họ đã đến được bên trong một sơn cốc, mà ở đây có một ngôi miếu đứng sừng sững, bên trên cửa miếu có ba chữ Miếu Vu Thần to tướng lộ ra khí tức bức người.

“Đó chính là Miếu Vu Thần.”

Đại trưởng lão Miêu tộc nói.

Diệp Phàm chăm chú nhìn vào bên trong Miếu Vu Thần, hắn không nói lời nào mà trực tiếp nhảy vào trong miếu.

Mà trong nháy mắt lúc Diệp Phàm tiến vào trong miếu thì có một âm thanh lạnh lẽo vô tình truyền đến, nổ vang bên tai hắn.

“Kẻ đột nhập Miếu Vu Thần, phải chết!”

Cùng với âm thanh này truyền đến là một luồng khí lực sát phạt vô tận bao phủ lấy Diệp Phàm, muốn triệt để giết chết hắn.

Khoảnh khắc Diệp Phàm bước vào miếu Vu Thần, một cỗ sát khí chứa đựng sát ý đáng sợ bao trùm lấy hắn, muốn giết chết hắn.

Ánh mắt Diệp Phàm khẽ ngưng lại, trong cơ thể hắn bộc phát ra một luồng sát khí tối thượng, áp đảo lại luồng sức mạnh này.

Luồng sát khí này do Tứ sư phụ sát thần Tu La của hắn lưu lại trong cơ thể hắn!

Ầm ầm ầm!!!

Khi hai sức mạnh này va chạm với nhau, nó truyền ra một tiếng vang lớn động trời!

Luồng sức mạnh từ miếu Vu Thần trực tiếp bị luồng sức mạnh của Tứ sư phụ Diệp Phàm tiêu diệt.

Diệp Phàm bước ra một bước, trên người tản ra một luồng sát khí làm người ta khó thở đến tuyệt vọng, hệt như Tu La địa ngục xuất hiện, sát khí đáng sợ bao trùm toàn bộ miếu Vu Thần.

Lúc này, hai bóng người đứng ở trước mặt Diệp Phàm, tóc trắng cả đầu, thân mình còng xuống, quần áo thì thô ráp nhưng lại toát lên một hơi thở đáng sợ!

Hai người này chính là người bảo vệ miếu Vu Thần!

Bọn họ đằng đằng sát khí nhìn chằm chằm Diệp Phàm, một người trong đó quát: “Ngươi không phải người Vu tộc, lại dám tự tiện xông vào miếu Vu Thần, thật to gan!”

“Hai vị, tôi không cố ý mạo phạm miếu Vu Thần, hôm nay tôi đến đây chỉ muốn xin một cây Xích Dương Thảo để cứu người, mong hai vị châm chước, chỉ cần lấy được Xích Dương Thảo tôi sẽ lập tức đi ngay, nhất định sẽ không quấy rầy miếu Vu Thần!”

Diệp Phàm ôm quyền nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK