Mục lục
Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ - Diệp Phàm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc này bọn họ đang nhìn chăm chú vào hai cái đầu, sắc mặt âm u.

Hai cái đầu này chính là Võ Điên và Hoa Phong.

Hai ác đầu bị giết, đầu còn bị gửi tặng về, đây thực sự là sự khiêu khích trần trụi với Ác Nhân Cốc.

“Không ngờ hai tên này đã chết, tên đệ tử của chủ nhân Bách Hoa mạnh vậy sao?”

Hai ác đầu còn lại đang nghị luận.

“Ác đầu nghe lệnh!”

Đột nhiên một âm thanh lạnh băng truyền khắp Ác Nhân Cốc.

“Có thuộc hạ!”

Hai ác đầu quỳ xuống.

“Lập tức triệu tập 3000 ác nhân xuất cốc tiêu diệt toàn bộ phân bộ của Bách Hoa Lâu, chỉ cần là người Bách Hoa Lâu, chém đầu hết cho ta, sau đó gửi đầu của bọn họ cho đệ tử của chủ nhân Bách Hoa!”

Âm thanh lạnh băng này nói.

“Rõ!”

Hai ác đầu đáp lại.

Tiếp theo, 3000 ác nhân xuất cốc, bắt đầu triển khai sự trả thù!

Ở nơi khác của Long quốc.

Sở Thiên ngồi ở đây, vị lão giả kia đang đứng trước mặt báo cáo gì đó.

“Thì ra tên Diệp Phàm kia là con trai của Diệp Thiên Long, thảo nào cô ta lại che chở hắn như vậy.”

Sở Thiên lạnh lùng nói.

“Nhưng Diệp Thiên Long đã chết, cô ta còn che chở tên kia, hay cô ta động lòng với hắn?”

Sở Thiên nói.

“Công tử, hiện tại Đại tiểu thư che chở cho hắn, e rằng chúng ta không dễ xuống tay.”

Vị lão giả kia mở miệng.

“Không cần chúng ta ra tay sẽ có người đến đối phó hắn.”

Sở Thiên lạnh lùng nói.

“Ý của công tử là…” Lão giả kia nói.

“Sở Quân Lâm coi Sở Cửu Ca như cấm luyến của hắn, nếu để hắn biết tên kia còn sống, còn có quan hệ với Sở Cửu Ca, ông cảm thấy hắn sẽ thế nào?”

Sở Thiên hơi mỉm cười.

Lão giả kia nói: “Chiêu mượn đao giết người này của công tử đúng là rất lợi hại!”

“Chiêu này không chỉ có thể giết tên kia, có khi có thể khơi mào tranh đấu giữa Sở Quân Lâm và Sở Cửu Ca, đến lúc đó chúng ta có thể trai cò đánh nhau ngư ông được lợi!”

Sở Thiên nở nụ cười xấu xa.

Nhà họ Khương ở Đế Đô.

Đột nhiên một đám người xông vào giết chết hộ vệ nhà họ Khương, cầm đầu là Từ Thiên Hạo.

Từ Thiên Hạo dẫn người xông vào nhà họ Khương đã làm kinh động đến đám người Khương Thịnh Hải, Khương Chính Thiên.

Bọn họ nhìn thấy cảnh tượng này đều vô cùng hoảng sợ.

“Từ thiếu, xin bớt giận.”

Khương Chính Thiên vội vàng tiến lên nói.

Bốp!!!

Từ Thiên Hạo tát bay Khương Chính Thiên ra ngoài.

Phụt!!!

Khương Chính Thiên nện trên mặt đất hộc máu.


“Cha!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK