“Tiểu Phàm ca ca, anh dẫn chúng em tới đây làm gì vậy?” Đường Sở Sở có chút sửng sốt khi nhìn thấy bảng tên khu biệt thự này.
Tử Đàn nhất phẩm là khu biệt thự mà ai cũng biết, là một nơi sang trọng bậc nhất ở Long Quốc!
Chỉ có những người quyền quý chân chính tại Đế Đô mới có thể ở khu biệt thự này!
“Chúng ta sẽ phải ở lại Đế Đô một thời gian, cứ ở mãi trong khách sạn cũng không tốt, vậy nên chúng ta sẽ ở nơi này!” Diệp Phàm nói.
“Chúng ta sẽ ở đây sao?” Đường Sở Sở kinh ngạc nói.
Tử Đàn nhất phẩm này không phải cứ có tiền là có thể ở được, mà cần phải có quyền và địa vị nữa.
“Tiểu Phàm ca ca, anh có biết đây là đâu không?” Đường Sở Sở hỏi.
“Không!” Diệp Phàm lắc đầu.
Lúc trước hắn đã nhờ người của điện Long Vương tìm cho mình một nơi để ở, còn nơi ở như thế nào thì không rõ!
Đường Sở Sở liền nói ra lai lịch của nơi này.
“Chỗ này tuyệt vời đến thế à?” Diệp Phàm kinh ngạc hỏi.
“Ừm!”
“Nơi này không phải là nơi chúng ta muốn ở là có thể ở!” Đường Sở Sở nói.
“Chỉ là Tử Đàn nhất phẩm mà thôi, được đón tiếp thiếu chủ đó chính là vinh hạnh của nơi này.”
Lúc này, có một giọng nói chợt vang lên.
Phong Thiên Long Thủ đi tới, cung kính chào Diệp Phàm: “Thiếu chủ!”
“Đây là nơi mà ông tìm cho tôi sao?” Diệp Phàm hỏi.
“Đúng vậy!”
“Thiếu chủ, Tử Đàn nhất phẩm là của điện Long Vương, vậy nên ngài muốn ở đâu cũng được!” Phong Thiên Long Thủ nói.
“Ồ, ra vậy!” Diệp Phàm gật đầu.
“Thiếu chủ và hai vị thiếu phu nhân, xin mời vào trong!” Phong Thiên Long Thủ nói.
“Tôi không phải là người của hắn!” Huyết Cơ lập tức nói.
“Thật xin lỗi!” Phong Thiên Long Thủ có chút xấu hổ.
“Đi thôi!” Diệp Phàm lên tiếng để giảm bớt sự ngượng ngùng.
Sau đó bọn họ đi theo Phong Thiên Long Thủ vào trong Tử Đàn nhất phẩm, nơi này có một cái hồ rất lớn, bốn phía xung quanh đều có cây cối xanh mát, phong cảnh vô cùng tuyệt đẹp!
Bên cạnh bờ hồ có một biệt thự sang trọng được thiết kế theo phong cách châu Âu!
“Thiếu chủ, biệt thự Tử Đàn số 1 này từ khi được xây dựng cho đến nay vẫn chưa từng bán ra ngoài.”
“Bây giờ đây sẽ là nơi ở của mọi người. Tất cả đồ đạc và nhu yếu phẩm hàng ngày đều đã được chuẩn bị, còn có quản gia và người giúp việc!” Phong Thiên Long Thủ dẫn bọn họ đi vào biệt thự.
Vừa bước vào biệt thự, Diệp Phàm liền có cảm giác như đang ở trong hoàng cung vậy.
“Chỗ này thật sự quá sang trọng!” Đường Sở Sở kêu lên.
“Thiếu chủ, ngài cảm thấy ở đây được không?” Phong Thiên Long Thủ hỏi Diệp Phàm.
“Ừm, cũng được!”
“Ở chỗ này đi!” Diệp Phàm gật đầu.
“Tôi cũng đã điều động một ngàn binh lính tinh nhuệ của điện Long Vương ở đây, nếu như thiếu chủ có gì cần phân phó, bọn họ sẽ lập tức tới!” Phong Thiên Long Thủ nói.
“Ông lo liệu thật chu toàn!” Diệp Phàm mỉm cười.
Lúc này, Diệp Phàm nhận được điện thoại của Hoa Hồng Đỏ, hai mắt liền nheo lại.
“Sở Sở, anh có việc phải ra ngoài, em và Huyết Cơ ở lại đây đi, nếu có chuyện gì thì cứ nói với Phong Thiên!” Diệp Phàm nói với Đường Sở Sở rồi rời đi.
Sau khi rời khỏi Tử Đàn nhất phẩm, Diệp Phàm gặp Hoa Hồng Đỏ.
“Mấy người Nhan Hòa thực sự không chết?” Diệp Phàm nhìn Hoa Hồng Đỏ, kinh ngạc hỏi.
“Đúng vậy, theo điều tra, ba trong số năm đại nguyên lão và năm trong số chín đại tài thần của thương hội Thiên Long đều bị cầm tù, và người giam giữ bọn họ chính là Hứa Thế Thiên, một trong chín đại tài thần của thương hội này. Đương nhiên phía sau hắn ta còn có một thế lực khác chính là phủ Mộc Vương!” Hoa Hồng Đỏ nói.
Nghe vậy, ánh mắt Diệp Phàm không ngừng lóe lên.
“Biết bọn họ bị giam ở đâu không?” Diệp Phàm hỏi.
“Đã điều tra được rồi!” Hoa Hồng Đỏ nói.
Sau đó Diệp Phàm và Hoa Hồng Đỏ đi đến nơi Nhan Hòa và những người khác bị giam giữ!
Trong một nhà kho ở ngoại ô, có ba ông già và năm người đàn ông trung niên đều bị trói ở đây.
Bọn họ chính là Nhan Hòa, hai vị nguyên lão và năm vị tài thần của thương hội Thiên Long, trong đó bao gồm cả Tiền Hữu Tài - cha của Tiền Đa Đa!
Trong nhà kho này còn có hàng trăm tên đang cầm súng hoặc dao nhọn canh gác.
Lúc này, Hứa Thế Thiên và một ông già khoảng năm sáu mươi tuổi bước vào.