Mục lục
Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ - Diệp Phàm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Dám giết Vân Thiên, tôi muốn hắn phải chết!”

“Em trai!”

“Lập tức dẫn theo ngũ đại chiến binh và toàn bộ hộ vệ của gia tộc đi tìm Diệp Phàm, bằng mọi giá cũng phải giết chết tên nhãi con này cho tôi!”

Trong Mộ Dung gia, gia chủ Mộ Dung Lăng nói với em trai của mình là Mộ Dung Thần.

“Vâng!”

“Em nhất định sẽ báo thù cho Vân Thiên!” Trong mắt Mộ Dung Thần tràn đầy sát ý, ông ta kiên quyết nói.

Ông ta chỉ có đứa cháu trai Vân Thiên này, cũng là hậu duệ duy nhất đời thứ ba của Mộ Dung gia, thế nhưng bây giờ Vân Thiên đã chết, như vậy chẳng phải Mộ Dung gia tuyệt hậu rồi sao? Điều này khiến Mộ Dung Thần rất phẫn nộ.

Vì vậy, dù biết Diệp Phàm rất mạnh, nhưng ông ta vẫn muốn giết chết hắn!

Hơn nữa, cho dù tên nhóc con này có mạnh mẽ đến đâu cũng không thể đánh bại ngũ đại chiến binh của Mộ Dung gia được.

Ngũ đại chiến binh này đều là cường giả Thiên Cảnh, một khi họ đã cùng nhau liên thủ thì chỉ có cường giả Tông Cảnh may ra mới có thể chặn nổi.

Ba đại gia tộc là Vân gia, Công Tôn gia và Viên gia cũng đã huy động toàn bộ lực lượng trong gia tộc chuẩn bị ra tay với Diệp Phàm.

Dù sao ba đại thiếu cũng là người thừa kế ba gia tộc lớn của bọn họ, bây giờ lại bị giết như vậy, nếu không báo thù thì làm gì còn mặt mũi nào ở Đế Đô này nữa?

Còn sở Hộ Long, Ngô Thiên đứng ở chỗ này nhìn chằm chằm vào bộ xương khô của đứa con trai, trong mắt ông ta tràn ngập lửa giận bừng bừng, toàn thân không ngừng tỏa ra sát ý!

“Diệp Phàm, mày đã đi quá xa rồi!” Ngô Thiên hét lên.

“Con trai yên tâm đi, nếu như cha không thể báo thù cho con thì cha không xứng đáng làm người!”

Sau đó Ngô Thiên nhẹ nhàng vuốt đôi mắt của con trai ông ta xuống rồi nói: “Người đâu, mau điều động toàn bộ thành viên của sở Hộ Long ở Đế Đô đi giết chết tên khốn khiếp đó!”

Về phía Hoa gia, Hoa Ân nhìn cháu trai Hoa Thừa rồi lạnh lùng nói: “Nhìn thấy chưa, nếu như không phải ông cấm con ra ngoài, thì bây giờ có lẽ con đã chôn cùng mấy tên tiểu tử kia rồi!”

“Ông nội, vẫn là người nhìn cao trông rộng ạ!”

“Không ngờ hắn lại điên cuồng như vậy!” Hoa Thừa có chút sợ hãi.

Khi Hoa Ân biết được chuyện lần trước anh ta gặp phải Diệp Phàm ở Tư gia, ông ấy lập tức cấm Hoa Thừa giao lưu với đám người Vân thiếu, cho nên anh ta không hề đến buổi tụ tập đó của bọn họ!

Anh ta đã may mắn tránh được một kiếp, nếu không có lẽ bây giờ anh ta cũng có kết cục giống như bọn họ!

“Ông đã dặn là tuyệt đối không được đắc tội với Diệp Phàm!” Hoa Ân trầm giọng nói.

“Ông nội, hiện tại hắn đã giết đám người Vân thiếu, chỉ sợ cũng xong đời rồi!” Hoa Thừa nói.

Ánh mắt của Hoa Ân khẽ lóe lên, không nói gì thêm.

Chẳng bao lâu sau, thế lực của Lữ gia, Vân gia, Công Tôn gia, Mộ Dung gia, Viên gia và sở Hộ Long đã tìm ra được tung tích của Diệp Phàm.

Bọn họ đều điều động hàng nghìn người, hùng hổ đi về phía Diệp Phàm!

Giờ phút này, tất cả thế lực ở Đế Đô đều chú ý tới chuyện này!

Đêm nay sẽ là một đêm chẳng ai có thể ngủ được!

Lúc này, Diệp Phàm và Tư Thiên Thiên đã quay về Tư gia.

“Ông nội!!!”

Tư Thiên Thiên nhìn thi thể của ông nội, tiến đến ôm thi thể đã lạnh rồi khóc nức nở.

“Đừng quá đau lòng, bây giờ cô đã không sao rồi, linh hồn ông nội cô trên trời cũng có thể yên lòng!” Diệp Phàm vỗ vỗ vai Tư Thiên Thiên, an ủi.

Sau đó, Diệp Phàm gọi người đến, để họ chôn cất người nhà Tư gia cho đàng hoàng.

Hắn không muốn Tư Thiên Thiên càng thêm đau lòng, nên đã đưa cô về thẳng khách sạn nơi hắn đang ở.


Bây giờ Tư Thiên Thiên cũng không còn thích hợp ở lại Tư gia được nữa, Diệp Phàm chỉ có thể mang cô đi cùng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK