Mục lục
Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ - Diệp Phàm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Xoẹt xoẹt xoẹt!!!

Lúc này, một đám người xuất hiện, họ mặc áo dài màu xám, gương mặt u ám, trong ánh mắt là thứ ánh sáng mờ ảo, để tóc dài.

Mỗi một người trong số họ đều trông cực kỳ kỳ quái, khiến người ta không khỏi cảm thấy ớn lạnh!

"Là phái Thiên Quỷ!"

"Đại sư của phái Thiên Quỷ tới rồi, chắc chắn mày phải chết!"

Xuyên Vương thấy đám người này xuất hiện thì như người chết đuối tìm thấy cọng cỏ cứu mạng, ông ta kêu lên.

"Phái Thiên Quỷ?"

Ánh mắt Diệp Phàm lướt qua đám trông giống người mà chẳng phải người, trông như ma mà không phải ma này.

"Thằng nhãi, ngươi chính là thằng giết Xuyên Tương tứ quỷ của phái Thiên Quỷ chúng ta đúng không?"

Lúc này, một người đàn ông với mái tóc xõa trên vai, mặt mày tái nhợt, là người dẫn đầu phái Thiên Quỷ nhìn Diệp Phàm rồi kêu lên.

"Hơn nửa đêm tới đây giả thần giả quỷ, lừa trẻ con ba tuổi chắc?"

Diệp Phàm nhếch miệng.

"Đại sư phái Thiên Quỷ, Xuyên Tương tứ quỷ bị tên đó giết đó ạ, xin các ngài bắt nó lại, bổn vương tất sẽ hậu tạ!"

Xuyên Vương nói với người của phái Thiên Quỷ.

"Vương gia khách sáo rồi!"

Người đàn ông với gương mặt tài nhợt kia nói, đôi con ngươi u ám lạnh lẽo nhìn chằm chằm vào Diệp Phàm: "Nhóc con, đắc tội với phái Thiên Quỷ bọn ta thì không may cho ngươi rồi, giết!"

Hắn ta ra lệnh một tiếng, hai đệ tử phái Thiên Quỷ lập tức tung đòn đánh về phía Diệp Phàm.

Hai tên đó vừa ra tay, bốn phía đã vang lên tiếng kêu rên âm u quỷ dị, một luồng khí màu đen tựa như quỷ khí tràn ra từ tay bọn chúng, rồi xông thẳng về phía Diệp Phàm.

Tốc độ của hai tên bọn chúng lại càng giống ma quỷ hơn, chỉ trong nháy mắt đã xông tới trước mặt Diệp Phàm, đôi móng vuốt sắc bén quơ một phát đánh về phía Diệp Phàm, như đang chém giết ác quỷ!

Hai tên này ra tay, trước tiên là những tiếng kêu rên ma quỷ, quỷ khí quẩn quanh, tạo thành cảm giác áp bức cực mạnh với tinh thần người khác, nếu là người có nội tâm không kiên định thì sẽ gục ngã ngay tại chỗ, mất hết sức chiến đấu.

Cho dù có nội tâm mạnh mẽ, nhưng dưới ảnh hưởng của thứ này thì sức chiến đấu cũng sẽ giảm mạnh, rồi hai tên đó sẽ nhân cơ hội lấy mạng người ta!

Đòn đánh của phái Thiên Quỷ này quả đúng là rất lợi hại!

Nếu là người khác thì chỉ sợ rằng đã gục ngã luôn rồi!

Nhưng với Diệp Phàm mà nói thì cũng chỉ là chút tài vặt mà thôi!

Đối mặt với tiếng kêu rên ma quỷ, quỷ khí bao vây, biểu cảm của hắn không thay đổi chút nào, mãi đến khi hai tên kia quơ móng vuốt sắp vọt tới trước mặt hắn, cuối cùng hắn cũng nhúc nhích!

Vù! Vù!

Đoản kiếm màu đen trong tay Diệp Phàm vung lên, cùng với đó là một luồng khí lạnh bất chợt xuất hiện ngay trước mặt hai tên đệ tử phái Thiên Quỷ, sau đó thì bọn chúng chẳng hay biết gì nữa, trên cổ chúng chợt phụt ra hai luồng máu!

Lúc này cả hai tên cùng ngã xuống đất, khiến những tên thuộc phái Thiên Quỷ khác thấy mà giật mình.

"Xông hết lên!"

Người đàn ông có vẻ mặt tái nhợt dẫn đầu phái Thiên Qủy kia hét lên, những đệ tử còn lại của phái Thiên Quỷ cùng xông lên đánh Diệp Phàm.

Đám người này, kẻ nào cũng tỏa ra quỷ khí âm u, truyền ra từng tiếng kêu rên ma quỷ, chúng ra tay như ác ma, khiến người ta có cảm giác như tự đưa thân vào địa ngục!

"Đã thích giả thần giả quỷ thì để tao cho chúng mày thành ma thật luôn!"

Diệp Phàm khinh thường "hừ" một tiếng.

Thanh đoản kiếm màu đen trong tay hắn không ngừng vung lên, biến tất cả bọn chúng thành ma thật.

Những đệ tử của phái Thiên Quỷ đã bị giết hết sạch, chỉ còn lại tên kia với sắc mặt đen thui như mực, nhìn chòng chọc vào hắn.

Bộp!

Người đàn ông này vung tay một cái, một lá cờ màu đen xuất hiện trong tay hắn ta.

Hắn ta phun một ngụm máu tươi lên lá cờ, trong miệng lẩm bẩm mấy câu thần chú khó hiểu.

Lúc này, lá cờ hiện ra thứ ánh sáng u ám, từng luồng khí âm u tỏa ra, giữa không trung, chúng tụ lại thành một gương mặt quỷ mặt xanh nanh vang, giữa ban đêm trông lại có vẻ vô cùng đáng sợ.

"Lên!!!"

Người đàn ông vung lá cờ trong tay, gương mặt quỷ kia lập tức xông thẳng về phía Diệp Phàm, nhăm nhe muốn nuốt chửng hắn.

Nếu là người khác thì có khi đã sợ đến choáng váng trước thủ đoạn này từ lâu rồi.

Nhưng Diệp Phàm lại khịt mũi coi thường, hắn khinh bỉ nói: "Chỉ có chút thủ đoạn này mà cũng dám tung ra làm mình mất mặt à?"

Diệp Phàm nói xong thì lạnh lùng quát lên: "Cút!!!"

Uỳnh!

Hắn nói xong, một luồng khí cực kỳ mạnh mẽ bộc phát ra từ cơ thể hắn, đánh thẳng vào mặt quỷ đó, đánh cho nó tan thành mây khói ngay tại chỗ.

Phụt!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK