Hôm sau!
Biệt thự số ba, khu biệt thự Tử Kinh.
Bốn người Diệp Phàm, Đường Sở Sở, Trần Tiểu Manh và A Cơ đang ăn bữa sáng.
“Đúng rồi, Diệp Phàm, anh có biết mặt của Lâm Thi Âm kia đã khôi phục bình thường, hơn nữa còn xinh đẹp hơn lúc trước không? Chuyện này làm chấn động cả trường rồi!”
Bỗng nhiên, Trần Tiểu Manh nghĩ tới điều gì đó, nhìn Diệp Phàm, kích động nói.
“Đương nhiên anh biết, mặt của cô ấy chính là anh điều trị khôi phục đấy!”
Diệp Phàm khẽ hừ nói.
“Là anh điều trị giúp cô ấy á?”
“Anh điều trị khi nào? Còn nữa, sao anh có quan hệ tốt với Lâm Thi Âm như vậy rồi, còn giúp cô ấy điều trị?”
“Anh cái tên này không phải có một chân với cô ấy đấy chứ?”
Vẻ mặt Trần Tiểu Manh nghi ngờ nhìn chằm chằm Diệp Phàm, dáng vẻ hóa thân thành trinh thám.
“Cô nhóc này, cả ngày suy nghĩ lung tung cái gì!”
“Ăn bữa sáng của em đi!”
Diệp Phàm trợn trắng mắt với Trần Tiểu Manh.
Đường Sở Sở ngược lại không nói gì nhiều, mà nói với Diệp Phàm: “Anh Tiểu Phàm, ngày mai chi nhánh Tô thị của tập đoàn Đường Thị đã chính thức khai trương rồi, đến lúc đó anh đi cùng em không?”
“Được!”
Diệp Phàm gật đầu.
“Em cũng muốn đi!”
Trần Tiểu Manh đột nhiên kêu lên.
“Em không đi học à?”
Đường Sở Sở hỏi.
“Đi học cũng có thể xin nghỉ mà!”
“Chị họ, dẫn em đi chung đi!”
“Em chưa từng được đến Tô thị!”
Trần Tiểu Manh kéo tay của Đường Sở Sở làm nũng nói.
“Được, được, được, dẫn em đi!”
Đối mặt với sự làm nũng của Trần Tiểu Manh, Đường Sở Sở chỉ có thể bất đắc dĩ đồng ý, nói.
Sau khi hai các cô ăn xong thì đến công ty và đến trường, trong nhà chỉ còn lại Diệp Phàm và A Cơ.
“A Cơ, lát nữa tôi phải ra ngoài một chuyến, cô ở trong nhà xem tivi, đừng chạy lung tung, biết không?”
Diệp Phàm nói với A Cơ.
“Được!”
A Cơ nhìn Diệp Phàm, gật đầu.
Diệp Phàm cũng để Bách Hoa Lâu điều tra thân phận của A Cơ, nhưng lại không có bất cứ manh mối nào, hắn cũng chỉ có thể để đối phương ở lại đây.
Sau đó, Diệp Phàm ăn xong bữa sáng, chuẩn bị đến nhà Lâm Thi Âm, hoàn toàn loại trừ nội thương giúp ba của cô ấy. Nhưng mà lúc Diệp Phàm bước ra khỏi biệt thự, lại phát hiện biệt thự ở bên cạnh vô cùng yên tĩnh, không hề có người tồn tại.
“Hai người kia dọn đi rồi sao?”
Diệp Phàm hơi tò mò. Hôm qua hắn trở về đã phát hiện Thượng Quan Lưu Ly và hầu gái của cô ta không ở đó, bây giờ xem ra hình như là dọn đi rồi.
Nhưng mà hắn không tiếp xúc quá nhiều với Thượng Quan Lưu Ly, cho nên cũng không nghĩ nhiều.
Đột nhiên hai bóng người xuất hiện, lạnh lùng nhìn Diệp Phàm chăm chú.
“Các người là ai?”
Diệp Phàm liếc nhìn hai người này.
“Mày chính là Diệp Phàm sao?”
“Chính là mày đã giết Phong Kiếm Long Tướng?”
Hai người này nhìn Diệp Phàm nói.
“Hai người là người của điện Long Vương? Đến cũng rất nhanh!”
Diệp Phàm lạnh lùng nói.
“Bọn tao vâng lệnh Kiếm Lãng Long Thủ đến lấy mạng của mày!”
Trên người của hai người này tỏa ra khí tức khủng bố.
Thực lực của hai người bọn họ đều vượt qua Nhân cảnh, đạt đến cấp bậc Huyền cảnh rồi!
“Chậm đã!”
Đúng lúc hai người này muốn ra tay với Diệp Phàm, một tiếng nói tràn đầy uy nghiêm vang lên từ phía sau bọn họ.
Phần Diễm Long Thủ dẫn theo thủ hạ của ông ta xuất hiện ở đây.
“Phần Diễm Long Thủ?”
“Sao ông lại ở đây?”
Thấy Phần Diễm Long Thủ xuất hiện, sắc mặt hai thủ hạ của Kiếm Lãng Long Thủ này đều kinh ngạc.
“Trở về nói cho Kiếm Lãng biết, người này, ta bảo vệ rồi!”
Phần Diễm Long Thủ lạnh lùng nói.
“Nhưng mà…”
“Sao hả? Các ngươi còn muốn đối địch với bổn long thủ chắc?”
Đôi mắt tràn đầy sức uy hiếp của Phần Diễm Long Thủ nhìn chằm chằm hai người này, một uy áp vô hình bao phủ lấy bọn họ.
“Thuộc hạ không dám!”
Hai người này vội vàng chắp tay nói.
“Còn không mau cút đi!”
Phần Diễm Long Thủ lạnh lùng quát.
Hai người lập tức sải bước rời khỏi nơi này.
Soạt!
Ánh mắt của Phần Diễm Long Thủ liếc nhìn về phía Diệp Phàm, nói: “Cậu chính là Diệp Phàm? Quả nhiên là thiếu niên thiên kiêu, tư thế oai hùng bất phàm!”