Mục lục
Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ - Diệp Phàm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Đã tìm được, là một nữ diễn viên hàng đầu trong nước, rất nổi tiếng, nghe nói cô ấy chỉ đứng sau vị nữ thần quốc dân Tô Nhược Tuyết kia!"

"Ngày mai cô ấy sẽ đến Thiên Hải bắt đầu quay phim, nhưng yêu cầu của nữ diễn viên này không thấp, ăn ở đi lại đều yêu cầu chất lượng cao nhất, phỏng chừng là người khó hầu hạ."

"Nhưng bởi vì cô ấy rất nổi tiếng nên bên phía bộ phận quảng cáo đã chọn cô ấy làm người phát ngôn cho công ty chúng ta, Chủ tịch, chị nghĩ sao?"

Tôn Tiểu Tiểu trả lời.

"Nếu bộ phận quảng cáo đã quyết định rồi, vậy cứ làm thế đi!"

"Đại minh tinh sao, khẳng định yêu cầu cao một chút."

"Tiểu Tiểu, ngày mai em thay chị đi nói chuyện với đối phương nhé, phải đảm bảo không được xảy ra bất luận sai lầm gì!"

Đường Sở Sở dặn dò Tôn Tiểu Tiểu.

"Vâng, Chủ tịch!"

Tôn Tiểu Tiểu lập tức gật đầu.

Trong khi đó, ở nơi nào đó trong Thiên Hải.

Đám người Long Hồn tụ tập ở đây:

"Không ngờ tên Diệp Phàm kia lại là đệ tử của sát thần Tu La, thảo nào hắn lại khủng bố như vậy!"

Người đàn ông ốm yếu như khỉ cảm thán nói.

"Đội trưởng, chúng ta có nên lập tức bẩm báo việc này cho Long Soái không?"

Một người đàn ông sắc mặt lạnh lùng nhìn người đàn ông đeo mặt nạ nửa mặt hỏi.

"Mấy người quên lời hắn nói sao? Nếu chúng ta tiết lộ chuyện này ra ngoài, vậy chúng ta phải chết!"

Người đàn ông gầy yếu như khỉ vội vàng nói.

"Tôi cũng không tin hắn thật sự dám giết chúng ta, chúng ta là người của Long Hồn mà!”

Người phụ nữ mặc quần áo màu đen hừ lạnh nói.

"Lãnh Nguyệt, cô chớ nên không tin, tên kia ngay cả người của Vũ Phiệt cũng dám giết, giết mấy người Long Hồn như chúng ta có tính là cái gì?"

"Hầu Tử tôi còn trẻ, còn chưa lấy vợ, tôi không muốn chết như vậy đâu, đây chẳng phải quá bất công sao?"

Người đàn ông gầy yếu như khỉ kia bĩu môi.

"Có thể là Long Soái đã biết được thân phận của hắn từ lâu rồi, cho nên mới để chúng ta tới, nếu hắn chỉ là một người bình thường, Long Soái sao có thể bảo chúng ta tới bảo vệ hắn được!"

Người đàn ông đeo mặt nạ trầm giọng nói.

"Đội trưởng nói có lý, vậy chúng ta không cần phải báo cáo cho Long Soái nữa!"

Hầu Tử cười nói.

"Đội trưởng, vậy tiếp theo chúng ta nên làm thế nào?"

Người phụ nữ tên Lãnh Nguyệt mở miệng hỏi.

"Trước tiên báo cáo chuyện hôm nay cho Long Soái biết, về phần chuyện giữa hắn và sát thần Tu La thì không cần báo cáo, chờ Long Soái quyết định!"

Vị đội trưởng kia nói thẳng.

Khi bọn họ đang bàn luận về Diệp Phàm, thì lúc này Diệp Phàm đi tới Bách Hoa Lâu.

"Thiếu chủ!"

Xuân Lan đi tới trước mặt Diệp Phàm.

"Thi Âm có khỏe không?"

Diệp Phàm hỏi.

"Tâm trạng của cô Lâm coi như đã ổn định, nhưng chúng tôi vẫn chưa tìm được tung tích của ba cô ấy!"

"Ba cô ấy hẳn là đã rời khỏi Thiên Hải rồi!"

Xuân Lan trầm giọng nói.

"Vậy để tôi lên xem cô ấy!"

Diệp Phàm đi thẳng lên một căn phòng trên tầng cao nhất.

Lúc trước vì bảo vệ Lâm Thi Âm, hắn đã cố ý sắp xếp chỗ này, nơi này hội tụ toàn bộ cao thủ Bách Hoa Lâu, là nơi an toàn nhất!

Diệp Phàm gõ cửa, nhưng không ai đáp lại.

Hắn đi thẳng vào, nhưng không thấy Lâm Thi Âm đâu.

"Ken két!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK