Người đàn ông mặc trường sam màu đen trầm giọng nói.
"Bọn chúng dám? Năm đó tôi đã tha cho bọn chúng một lần, giờ còn dám xằng bậy nữa thì đừng trách sao tôi không nể tình!"
Vẻ mặt Long Chiến Thiên lạnh lẽo như hàn băng nghìn năm.
"Cậu lập tức cử người theo dõi bọn chúng gắt gao, có bất cứ hành động mờ ám gì thì lập tức báo cáo cho tôi!"
Long Chiến Thiên ra lệnh.
"Vâng!"
Người đàn ông mặc trường sam màu đen cung kính gật đầu.
Trong một căn biệt thự thần bí tại Đế Đô, một đám người đang tụ tập lại một chỗ.
"Đệ tử Tiêu Thiên Sách xuất hiện, xem ra lão vẫn chưa chết!"
"Lẽ nào lão muốn đệ tử mình báo mối thù năm đó?"
"Xem ra chúng ta cần tăng nhanh tốc độ, nhất định phải diệt gọn quân đoàn Thiên Sách. Chỉ cần quân đoàn Thiên Sách không còn, dù Tiêu Thiên Sách có xuất hiện lần nữa cũng không thể gây ra sóng gió gì."
"Đúng thế, cả tên đồ đệ của lão nữa, nhất định phải diệt trừ!"
"Không, khoan hãy giết thằng nhóc đó, cứ khống chế nó lại đã, nói không chừng về sau sẽ trở thành con cờ để chúng ta đối phó Tiêu Thiên Sách."
Mấy bóng dáng không ngừng nghị luận.
Cuối cùng, một ông lão đội nón rộng vành màu đen âm u đề nghị, những người khác rối rít gật đầu.
Đế Đô, Bách Hoa Lâu.
Cơ Như Yên bước vào một căn phòng.
Bên trong có một người phụ nữ luống tuổi phong thái thướt tha đang ngồi, bà ấy mặc một chiếc sườn xám màu trắng tinh, toát lên ý vị chín chắn trưởng thành.
Đây chính là phó lâu chủ của Bách Hoa Lâu, đồng thời cũng là mẹ ruột của Cơ Như Yên, Trần Sư Sư!
"Mẹ."
Cơ Như Yên bước tới trước mặt Trần Sư Sư, nói.
"Xử lý thế nào?"
Trần Sư Sư khẽ nhấp một ngụm trà.
"Các cứ điểm lớn của Lâm Phiệt ở Long Quốc đã bị thanh trừ toàn bộ, có điều thiếu chủ ra tay còn nhanh hơn con!"
Cơ Như Yên nói kháy.
"Xem ra vị thiếu chủ này rất có bản lĩnh!"
Trần Sư Sư nhẹ nhàng lên tiếng.
"Ngài ấy rất mạnh!"
Ánh mắt Cơ Như Yên lấp lóe.
"Có thể khiến con thốt ra lời này, mẹ rất tò mò muốn biết rốt cuộc đối phương là nhân vật như thế nào đấy!"
Trần Sư Sư cười khẽ: "Chẳng qua sau đợt này xem như chúng ta hoàn toàn lật mặt với Lâm Phiệt rồi, bọn họ nhất định sẽ không chịu giảng hòa, chuyện tiếp theo cần con sắp xếp thật kỹ!"
"Nếu bọn họ dám ra tay, con chắc chắn sẽ khiến bọn họ hối hận xanh ruột!"
Trong mắt Cơ Như Yên thoáng qua một tia lạnh lẽo.
"Đúng rồi, còn chuyện này!"
Vẻ mặt Trần Sư Sư bỗng dưng đầy phức tạp.
"Chuyện gì ạ?"
Cơ Như Yên tò mò hỏi.
"Có thư từ trong nhà gửi tới."
Trần Sư Sư vừa dứt lời, Cơ Như Yên lập tức biến sắc, lạnh nhạt hỏi: "Bọn họ gửi thư làm gì?"
"Gọi con về nhà đấy!"
Vẻ mặt Cơ Như Yên đầy lạnh lẽo: "Không thể nào!"