Mục lục
Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ - Diệp Phàm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Người đẹp, hôm nay em gọi cho ai cũng vậy, đêm nay em đã được định sẵn là của anh!”

Thanh niên được gọi là anh Trịnh nhìn Khương Vân Hi gọi điện thoại, không hề hốt hoảng, sợ hãi.

Đầu bên kia, Diệp Phàm nghe thấy thanh niên kia nói gậy, nhăn mặt lại.

“Sao vậy?’

Đường Sở Sở tò mò hỏi.

“Bạn của anh có chút việc, anh đi ra ngoài một lát!”

Diệp Phàm nói.

Mặc dù anh và Khương Vân Hi mới quen biết mất ngày, nhưng cũng coi như có quen biết.

Hơn nữa cô nhóc kia cũng không tồi, bây giờ đối phương gặp rắc rối, cầu cứu anh, Diệp Phàm cũng không thể bỏ mặc.

Tất nhiên, có lẽ trong lòng anh cũng không muốn một bắp cải trắng như Khương Vân Hi bị heo ngậm đi!

Chưa đầy 10 phút, Diệp Phàm đi vào quán bar kia.

Hắn vừa bước vào quán bar đã nhìn thấy Khương Vân Hi và một người phụ nữ bị một đám người dẫn ra ngoài.

“Mấy người thả tôi ra!”

Khương Vân Hi và người phụ nữ áo da kia không ngừng kêu.

“Hai người đẹp, đừng giãy giụa, đêm nay anh sẽ yêu thương chăm sóc các em!”

Thanh niên họ Trịnh kia cười nói.

“Thả bọn họ ra.”

Diệp Phàm bước đến, lạnh nhạt nói.

“Diệp Phàm y!”

Khương Vân Hi thấy Diệp Phàm xuất hiện, vui sướng nói.

“Chó con, dám xen vào chuyện của tao, cút!”

Thanh niên họ Trịnh kia kiêu ngạo nói.

Ầm!

Diệp Phàm nhấc chân đá bay tên này ra ngoài.

“Bảo tao cút, mày là cái thá gì?”

Diệp Phàm khinh thường nói.

“Anh Trịnh!”

Đám vệ sĩ đi theo thanh niên họ Trịnh biến sắc, kêu lên.

“Giết thằng chó đó cho tao!”

Thanh niên họ Trịnh kia nằm trên mặt đất, ôm bụng, đau khổ kêu to.

Đám vệ sĩ kia xông vào Diệp Phàm, kết quả còn chưa đến gần hắn đã bị hắn đánh ngã trên mặt đất.

Thanh niên họ Trịnh thấy vậy thay đổi sắc mặt.

“Cô không sao chứ?”

Diệp Phàm hỏi Khương Vân Hi.

“Diệp thần y, cảm ơn anh.”

Khương Vân Hi nhìn Diệp Phàm, nói xong lời cảm ơn, trực tiếp dựa lên người Diệp Phàm ngủ gục.

“Say rượu?”

Diệp Phàm sửng sốt.

“Anh là Diệp thần y kia?”

Người phụ nữ áo da nhìn chăm chú vào Diệp Phàm.

“Cô là ai?”

Diệp Phàm nhìn về phía đối phương.

“Tôi là bạn thân của Vân Hi, tên là Lý Tử Huyên!”

Người phụ nữ áo da nói.

“Rời khỏi đây đã!”

Diệp Phàm đỡ Khương Vân Hi rời khỏi đây.


“Chó chết!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK