Diệp Phàm di chuyển, xuất hiện trước mặt người đàn ông này, hai tay cắm xuyên hốc mắt đối phương, đào hai tròng mắt ra.
“A!!!”
Hắn ta che lại hai mắt, kêu gào thảm thiết.
“Thiếu chủ!”
Tên tùy tùng kia biến sắc, hét lên.
Đám cao thủ đứng sau giật mình, cực khó tin.
Trên đảo Bồng Lai lại có người dám động vào thiếu chủ của bọn họ? Không muốn sống nữa hả?
“Giết hắn cho ta!”
Người đàn ông kia che mắt, gầm lên.
Đám người kia lao về phía Diệp Phàm, Diệp Phàm bắt đầu triển khai cuộc tàn sát.
Ầm ầm ầm!
Diệp Phàm vung tay đánh nát thân thể của đám người này.
Chỉ trong nháy mắt, nhóm người này chỉ còn lại người đàn ông kia và tên tùy tùng.
“Mày… Mày dám giết người của phủ Bá Thiên?”
“Thiếu chủ chính là con trai của đảo chủ đảo Bá Thiên, một trong năm đảo nhỏ mạnh nhất của Bồng Lai, mày…”
Tên tùy tùng kia còn chưa nói xong đã bị Diệp Phàm đánh tan xác.
“Chó chết, tao muốn băm xác mày!”
Tên kia không ngừng kêu gào, Diệp Phàm vung tay chặt đứt đầu lưỡi của đối phương, làm hắn ta sống không bằng chết.
Đây là kết cục của đối phương khi dám sỉ nhục Sở Sở.
Lại mấy ngày trôi qua.
Đám người Đại Hổ Nhị Hổ nói: “Chủ nhân, bên Long Quốc triệu tập 10 vạn quân, Võ Minh triệu tập 3 vạn người, điện Long Vương triệu tập 3 vạn người, Bách Hoa Lâu triệu tập 1 vạn người, Qủy Cốc triệu tập 3000 người, điện Tài Quyết triệu tập 1 ngàn người, cộng thêm mấy nơi khác, tổng cộng có 20 vạn người, hiện tại đều tập kết ở ngoài đảo Bồng Lai đợi lệnh.”
“Được, bảo…”
Diệp Phàm đang định cho 20 vạn người này lên đảo tìm kiếm Sở Sở, kết quả Tần Cửu vội vàng bước đến, nói: “Chủ nhân, tôi vừa nhận được tin phu nhân xuất hiện ở đảo Linh Tiên, hiện tại các đảo chủ đảo lớn đang mang theo người phong tỏa toàn bộ đảo Linh Tiên, bao vây tiêu diệt phu nhân!”
Diệp Phàm lóe lên sát ý lạnh lẽo.
“Thông báo cho 20 vạn quân, sẵn sàng đợi lệnh!”
Nói xong Diệp Phàm biến mất.
Nhận được tin về Sở Sở, Diệp Phàm dùng tốc độ nhanh nhất chạy đến, lúc này hắn hận không thể mọc thêm cánh bay đến bên cạnh Sở Sở.
Hắn đã không bảo vệ được Sở Sở, lần này tuyệt đối không thể để cô bị tổn thương.
Trên đảo Linh Tiên, mấy vạn cao thủ của các đảo lớn đảo nhỏ Bồng Lai tụ lại, hơn 20 vị đảo chủ đều có mặt, hình thành vòng vây, trong vòng vây nằm một đống thi thể, trên đống thi thể là một người phụ nữ đầu bạc, hai tay dính đầy máu tươi.
Người này chính là Đường Sở Sở!
Nhưng hiện giờ Đường Sở Sở tóc bạc, sắc mặt trắng bệch, ánh mắt lạnh lẽo, không hề cảm tình, tản ra sát khí dày đặc, giống như một ác ma đến từ địa ngục, làm người không rét mà run.
“Ma nữ tóc trắng, ngươi đã không có đường chạy, ngoan ngoãn bó tay chịu trói, nếu không đừng trách ta không khách khí.”
Một vị đảo chủ lạnh lùng quát.
Đường Sở Sở không nói gì, bộc phát ra một luồng khí âm sát khủng bố, làm cả đảo nhỏ trở nên âm lãnh đến tận xương.
“Thực lực của cô ta không đơn giản, xem ra cần các vị cùng liên thủ.”
Vị đảo chủ kia nói với mấy người còn lại, những người còn lại đều gật đầu.
Lúc này Đường Sở Sở xông về phía đám đảo chủ, đám đảo chủ này thi triển ra tuyệt kỹ của riêng mình, bộc phát hơi thở khủng bố.
Thực lực của các đảo chủ đều trên Kim Đan tầng 8, trong đó có nhiều cao thủ Nguyên Anh cảnh.